气挟诗书静,心涵冰雪清。
从龙元特出,绣虎早长鸣。
价与金台重,灯分藜火明。
借才来粉署,列秩领春卿。
手自排缃帙,茶亲洗石铛。
篇章思惨淡,典则议峥嵘。
旧作风骚入,新硎模楷成。
鶱腾争一顾,款恳到诸生。
省事延孤赏,冲襟出至诚。
白圭宁受玷,欹器必防盈。
许客钞残草,横经对短檠。
流风供奉在,泛爱郑庄情。
笑我真牵率,中怀为漫倾。
“篇章思惨淡,典则议峥嵘”的上一句是手自排缃帙,茶亲洗石铛;“篇章思惨淡,典则议峥嵘”的下一句是旧作风骚入,新硎模楷成。该诗句出自施闰章的作品《赠李梅崖》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/147640_7.html
出郭见春色,春风来几时。
缓游贪日永,留赏愿花迟。
药问山童种,尊从野老移。
行看南圃竹,新笋过东篱。
朝飞云雾暮飞霞,浦榭山斋次第花。
正是永和觞咏处,兰亭终古属君家。
云门送我到河干,匹马千山暮雨寒。
眼底春光浑欲尽,楼头樽酒一相看。
官贫旧爱悬鱼好,客久重嗟弹铗难。
别去何人更携手,故乡猿鸟劝加餐。
漫为宛水客,不共敬亭游。
夹岸看枫落,孤帆带雨秋。
交情存简略,诗思合穷愁。
叹息元龙老,秦淮尚滞留。
剡曲晓冥冥,溪边千仞亭。
潮声连舜水,峰影识金庭。
山郭人烟白,河桥雨树青。
楼头今夜望,何处少微星。