自古文章缠坎壈,升沈万变皆漂萍。
汝不见曹学士,昔何腾达今隐沦。
谈迁两世称史臣,出入侍从词清新。
腹笥便便资顾问,博闻强记如有神。
胡为失路鬓垂雪,伤心往事难具陈。
十六年来重把臂,金门会合多吾辈。
莱阳之宋新城王,南海东吴相颉颃。
余亦羁栖燕市旁,同声异曲成宫商。
疏星历历月皎皎,奋袖为君歌激昂。
圣主宽仁尚文史,国士衔冤心不已。
凭谁仰首号天门,事白徐还卧鸳水。
风尘满眼忧思多,醉来且共尊前歌。
“圣主宽仁尚文史,国士衔冤心不已”的上一句是疏星历历月皎皎,奋袖为君歌激昂;“圣主宽仁尚文史,国士衔冤心不已”的下一句是凭谁仰首号天门,事白徐还卧鸳水。该诗句出自施闰章的作品《醉来歌赠曹顾庵先生》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148493_11.html
梦里西湖路,春归我后来。
水光吞寺尽,山色逐舟开。
墓识将军树,魂招处土梅。
兰亭多逸兴,稍待射潮回。
干戈休忆蜀川红,携手犹怜一笑同。
肠断山园馀老树,丛枝冷亚石阑东。
劳生惭物役,越郭就临眺。
溰溰涌寒泉,渊渊发地窍。
天吴翠旂翻,白龙长尾掉。
荇藻冬青葱,雪月宵照耀。
袱流王屋来,澄观一清啸。
逝者怅如斯,素心惬从好。
停策漱潺湲,荡胸归要妙。
阙下论文兴不穷,才如子政几人同。
临淄旧聚诸儒盛,吴会行看吾道东。
江送锦帆芳草外,春深绛帐百花中。
年来竹箭催残甚,披拂还凭大国风。
六十闻君尚黑头,门前坐见碧溪流。
忘机自信群鸥狎,采药閒凭一杖游。
学自紫阳追阙里,人疑黄海遇浮丘。
趋庭别有家风在,百尺乔柯耐素秋。