覆得丑好尽,何啻万万千。
东林香炉峰,生在寺门前。
山阴土脉润,草木鸣秋妍。
意行梵庑旷,单下谁栖禅。
主僧淮东秀,眉目棱棱然。
谈麈自高蹈,往往来著边。
我游欲结社,有愧远师莲。
草堂流水环,遗像俨乐天。
西风号万杉,趺坐青石颠。
野老喜我陪,谈吟超极玄。
上方僧谩多,多结粥饭缘。
方且局诸妄,焉得安三椽。
浮生忘有家,妙句知无传。
尘垢送短日,风霜侵颓年。
斜阳透西树,独支竹筇坚。
钟鸣拟寻睡,酒至流馋涎。
月上三笑亭,醉听渔家眠。
“钟鸣拟寻睡,酒至流馋涎”的上一句是斜阳透西树,独支竹筇坚;“钟鸣拟寻睡,酒至流馋涎”的下一句是月上三笑亭,醉听渔家眠。该诗句出自董嗣杲的作品《游东林寺》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/238308_17.html
四明山水秀,二老器能殊。
语剧欲流涕,吟清谩撚须。
林香传竹醉,溪影写藤枯。
愧我卑微者,无阶助远图。
田头遇白叟,争说长官清。
决讼如转烛,往往得其情。
高风古灵派,惠泽流花城。
荷锸遍阡陌,咸乐及时耕。
桑埂翠阴老,稻坂黄云平。
积爱发谣诵,连屋歌壤声。
春山映酒艳,秋篱挹金英。
我滞亦已久,欲往摇心旌。
有时递信音,展转思盍并。
重当买孤航,展拜陶渊明。
同行谁际此心同,我去君留怅北风。
两地相分云袂远,前峰自掩雪林空。
几多遣兴怀樽俎,千万将书托燕鸿。
独过顾城湖上晚,已拚绝饮蛰孤篷。
悟得师禅隐此林,谩传难下碧天吟。
巢沟坞上人无迹,云月堂前梅有阴。
家弃蜀乡年岁远,身潜洛寺屋庐深。
死生印得香山去,可遂西来一片心。
澒洞尘沙迹寄浮,霜茅风棘断冈头。
几家白酒山城暮,一穗青烽野戍秋。
战马向年荒此垒,羁鸿今夜宿何洲。
扁舟直下寒江口,不见甘王卷雪楼。