出自宋朝董嗣杲的《病中步入蔡公桥村落间》
舟维蔡桥晚,扶行禦顽痁。
谁期村疃中,双屐苔花粘。
同行幸同志,出语无猜嫌。
晓霞晚必雨,故老尝所占。
两行桑麻香,农计得尽觇。
偶闻读书声,白叟依茅檐。
自奋力稼耕,其志方隐潜。
延我坐俄顷,障日西垂帘。
竹床半已弊,暂睡亦安恬。
传酒强我饮,饮绝徒掀髯。
神思偶尔清,吟兴为此添。
出自宋朝董嗣杲的《病中步入蔡公桥村落间》
“两行桑麻香,农计得尽觇”的上一句是晓霞晚必雨,故老尝所占;“两行桑麻香,农计得尽觇”的下一句是偶闻读书声,白叟依茅檐。该诗句出自董嗣杲的作品《病中步入蔡公桥村落间》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/238373_6.html
树头梅豆小,水际荻茅鲜。
老客携名酒,顽胥纳俸钱。
喜寻临晚兴,恨入惜春联。
不似西湖乐,东风荡画船。
照胆寒泓覆有亭,此泉曾入老坡评。
八诗最得吟梅苦,一盏能消荐菊清。
不拜韬光徵士诏,却传配食水仙名。
银床响绝无人汲,墓在孤山木自荣。
寒水落沙洲,随地营送年。
徐卿邀我行,远渡呼脚船。
荒津绝鸡犬,断篱掩人烟。
柑梨土民收,饤坐风味全。
及公出酒瓯,提篮寘我前。
甘香种子异,脆腻色泽妍。
定价随语准,质直何其坚。
淮乡习俗纯,处士亦如然。
閒历慨流离,百丑皆可怜。
抚机奈失时,彼此嗟华颠。
酒酣饫此快,哀歌地炉边。
携归备晚需,雪片蒙江天。
湖曲春风正禁烟,试茶味此石间泉。
坡仙忽忆黄州梦,潜老初拈智果禅。
几客醉游三月里,一联诗兆七年前。
题梁妙墨如新染,合与云崖浅井传。
渔樵耕牧自成村,就屋编篱古意存。
出坞野云多曲折,过桥溪水半清浑。
一逢白壁书香社,几见朱阑障墓门。
地利最饶人事简,山家还有别乾坤。