晴岚暖翠融融处,花影倒窥天镜。
沙浦迥。
看野水涵波,隔柳横孤艇。
眠鸥未醒。
甚占得莼乡,都无人见,斜照起春暝。
还重省。
岂料山中秦晋。
桃源今度难认。
林间即是长生路,一笑元非捷径。
深更静。
待散发吹箫,跨鹤天风冷。
凭高露饮。
正碧落尘空,光摇半壁,月在万松顶。
“正碧落尘空,光摇半壁,月在万松顶”的上一句是凭高露饮。该诗句出自张炎的作品《摸鱼儿 高爱山隐居》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/267697_14.html
柳间花外。
日日离人泪。
忆得楼心和月醉。
落叶与愁俱碎。
如今一笑吴中。
眼青犹认衰翁。
先泛扁舟烟水,西湖多定相逢。
忆旧游 新朋故侣,诗酒迟留,吴山苍苍,渺渺兮余怀也。寄沈尧道诸公
记开帘过酒,隔水悬灯,款语梅边。
未了清游兴,又飘然独去,何处山川。
淡风暗收榆荚,吹下沈郎钱。
叹客里光阴,消磨艳冶,都在尊前。
留连。
殢人处,是镜曲窥莺,兰阜围泉。
醉拂珊瑚树,写百年幽恨,分付吟笺。
故乡几回飞梦,江雨夜凉船。
纵忘却归期,千山未必无杜鹃。
芙蓉城伴侣。
乍卸却单衣,茜罗重护。
傍水开时,细看来、浑似阮郎前度。
记得小楼,听一夜,江南春雨。
梦醒箫声,流水青蘋,旧游何许。
谁剪层芳深贮。
便洗尽长安,半面尘土。
绝似桃根,带笑痕来伴,柳枝娇舞。
莫是孤村,试与问、酒家何处。
曾醉梢头双果,园林未暑。
百花开后。
一朵疑堆绣。
绝色年年常似旧。
因甚不随春瘦。
脂痕淡约蜂黄。
可怜独倚新妆。
太白醉游何处,定应忘了沈香。
乱红自雨,正翠蹊误晓,玉洞明春。
蛾眉淡埽,背风不语盈盈。
莫恨小溪流水,引刘郎、不是飞琼。
罗扇底,从教净冶,远障歌尘。
一掬莹然生意,伴压架酴醾,相恼芳吟。
玄都观里,几回错认梨云。
花下可怜仙子,醉东风、犹自吹笙。
残照晚,渔翁正迷武陵。