郯子及师襄,下问曾不耻。
河汾一书生,自谓圣复起。
西京投阁士,敢与孟轲齿。
古人取名廉,后人取名侈。
谁知今人中,复见古君子。
方君帅南越,千载少伦拟。
燕居榜师吴,一谦具四美。
隐之经石门,得名一杯水。
伯始万事优,可但清而已。
官曹服公德,廉仁革贪鄙。
民俗陶公化,淳厚胜奸宄。
蛮獠畏公威,折箠制千里。
老猾惮公明,束手敢干纪。
三城有馀力,一堂仍旧址。
裘带自清閒,宾僚多燕喜。
惟昔开元相,勋业照青史。
胸蟠活国计,试手曾向此。
我公廊庙具,劳外亦久矣。
尺一趣归装,高蹈广平轨。
“老猾惮公明,束手敢干纪”的上一句是蛮獠畏公威,折箠制千里;“老猾惮公明,束手敢干纪”的下一句是三城有馀力,一堂仍旧址。该诗句出自黄公度的作品《题师吴堂》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/271035_14.html
皇天啬甘泽,为农生理休。
哀哉桑麻瘁,得意蓬蒿稠。
一夜溜檐雨,晓屋喧鸣鸠。
惊涛注空壑,秀色溢平畴。
田舍无宿储,及此宽百忧。
陌上谁家郎,惟恐阻春游。
风姿眇眇志堂堂,诗句惊人易数长。
高士行看三府辟,可容枳棘困仇香。
再岁大江滨,了无功可程。
行行看绝塞,录录更专城。
不作安巢鸟,应惭出谷莺。
赖同草玄手,时抱一经横。
溪山态足身无事,天地功深岁有秋。
投老相从管城子,平生得意醉乡侯。
捲帘清坐月排闼,横笛谁家风满楼。
可是离人更遗物,自缘身世两无求。
故老复谁在,此邦嗟至今。
文章千古事,忠孝一生心。
客散门庭寂,尘留几杖深。
莆人颂遗爱,南望泪横襟。