黄河昆崙一线出,下转秦甸轰奔雷。
长江广汉两荡潏,浊泾清渭中萦回。
帝遣九龙下治此,江汉安流泾渭理。
华岳中断仙掌高,却放黄河行万里。
九龙蜿蜒上天去,至今犹馀九川水。
秦中云雨四时遍,北地尘沙几回徙。
我来长安不见九,川水得见九川子。
九川子是非常人,朝辞川上麋鹿群,夕盒青琐为帝臣。
已从华衮补日月,况执彤管排风云。
长风西来吹北极,西望川流渺何极。
野岸空悬舟楫心,塞林暮绕波涛色。
吁嗟江汉犹阻兵,中原不见黄河清。
虺蛇豺虎满道路,黄埃浊浪无人行。
九川子,何不更鞭九龙起,坐视天下横流水。
“君不见自从天地开,天下之水皆西来”的下一句是黄河昆崙一线出,下转秦甸轰奔雷。该诗句出自何景明的作品《九川行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/66774_1.html
青山千仞城百尺,云中嵯峨列万石。
关门控险铁不如,万人可望不可踰。
蛮兵一朝杀关吏,驱马入关履平地。
山头矛戟多于草,弩箭射甲如射缟。
当关秪用一夫力,胡为万卒犹难保。
君不见山上城堞毁,楼倾四壁立。
青狸苍兕朝对啼,白蒿黄云暮愁入。
哑哑乌啼宫井霜,残月半落明星光。
城头吹笳已复罢,宫中击鼓殊未央。
高城巀巀山百堵,白日树旗夜悬鼓,将军戒严太守武。
城下贼来,城上彀弩。
楼军转石,城人负土。
噫嗟嗟,城完家可全,城破家为虏。
传与城中人,但保城,莫闭户。
两年京国嘉同游,忍送孤帆下潞洲。
世事悠悠雁南去,客怀渺渺水东流。
云间树色通吴会,月下潮声过石头。
闻到锦江三亩宅,开门遥对万峰秋。
避寇孤城里,君家数倒尊。
柳边开草阁,花下觅柴门。
台古如山郭,塘幽似水村。
南邻张给事,常与坐黄昏。