黄河昆崙一线出,下转秦甸轰奔雷。
长江广汉两荡潏,浊泾清渭中萦回。
帝遣九龙下治此,江汉安流泾渭理。
华岳中断仙掌高,却放黄河行万里。
九龙蜿蜒上天去,至今犹馀九川水。
秦中云雨四时遍,北地尘沙几回徙。
我来长安不见九,川水得见九川子。
九川子是非常人,朝辞川上麋鹿群,夕盒青琐为帝臣。
已从华衮补日月,况执彤管排风云。
长风西来吹北极,西望川流渺何极。
野岸空悬舟楫心,塞林暮绕波涛色。
吁嗟江汉犹阻兵,中原不见黄河清。
虺蛇豺虎满道路,黄埃浊浪无人行。
九川子,何不更鞭九龙起,坐视天下横流水。
“野岸空悬舟楫心,塞林暮绕波涛色”的上一句是长风西来吹北极,西望川流渺何极;“野岸空悬舟楫心,塞林暮绕波涛色”的下一句是吁嗟江汉犹阻兵,中原不见黄河清。该诗句出自何景明的作品《九川行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/66774_12.html
西陆移脩晷,素节多寒阴。
端居屏营虑,凄气惨人心。
浮飙委时卉,零露伤青林。
仰见孤雌翔,玄鸟无遗音。
蟋蟀何愁苦,终夜长哀吟。
感物兴慨叹,忧思孰能任。
朝登七盘坡,复下九折坂。
长风飘落日,杳杳前山晚。
佂夫行取薪,夜入涧中饭。
仰视飞鸟还,载观浮云卷。
还顾望乡邑,日与亲爱远。
公家尚有程,安能速言返。
夫子风流士,才高耻受樊。
长贫思故里,多病乞文园。
落日空山暮,清霜十月繁。
修程正迢递,努力为加餐。
记得别草堂,采采桐始华。
银床飘一叶,秋到美人家。
赤地骄阳草不生,河潭霹雳懒龙惊。
弯弓后羿非夸父,莫放青天十日行。