年来抱女心甚怜,却悔从前空慷慨。
女生一岁眉目扬,笑指兄姊罗成行。
镜里娇啼映窗牖,床前学步牵衣裳。
春风吹蒐蒐不住,来从何来去何去。
锦褓曾占梦月时,玉钱又哭埋香处。
乾坤得失安有凭,昨日桨极今哀生。
常怪他人不快意,乃知我辈真钟情。
皇天能生亦能死,造物弄人每如此。
云散云凝亦偶然,花开花谢缘何事。
妇人性痴还过伤,奔走叫号如病狂。
作诗示妻兼自解,转见人间父母肠。
“镜里娇啼映窗牖,床前学步牵衣裳”的上一句是女生一岁眉目扬,笑指兄姊罗成行;“镜里娇啼映窗牖,床前学步牵衣裳”的下一句是春风吹蒐蒐不住,来从何来去何去。该诗句出自何景明的作品《哭幼女行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/66809_4.html
夫子风流士,高怀近若何。
张骞能奉使,阮籍自行歌。
文字留中岳,楼船渡大河。
梁都看不远,枉驾几时过。
天津桥北望京楼,金鼓东行节使舟。
日月昼悬沧海树,龙蛇春压九河流。
百年贡篚通南极,万里旌旄属上游。
莫笑谈兵尊俎上,书生元不为封侯。
东风回首即残春,日日清江愁白蘋。
北去云霄无道路,西来天地有烟尘。
身经贵贱知交态,事到安危忆古人。
却喜故园桃李树,花开又见一回新。
海子桥西寺,高楼御苑花。
中流自日月,平地有烟霞。
客至开金殿,宸游想翠华。
十年复到此,朋辈各天涯。
张子元奇士,携书过我林。
激昂高论气,落魄远游心。
一饭山家晚,孤灯夜雨深。
城边有岐路,送尔独长吟。