自说轩辕师,于今几千岁。
寓游城郭里,浪迹希夷际。
应物云无心,逢时舟不系。
餐霞断火粒,野服兼荷制。
白雪净肌肤,青松养身世。
韬精殊豹隐,鍊骨同蝉蜕。
忽去不知谁,偶来宁有契。
二仪齐寿考,六合随休憩。
彭聃犹婴孩,松期且微细。
尝闻穆天子,更忆汉皇帝。
亲屈万乘尊,将穷四海裔。
车徒遍草木,锦帛招谈说。
八骏空往还,三山转亏蔽。
吾君感至德,玄老欣来诣。
受箓金殿开,清斋玉堂闭。
笙歌迎拜首,羽帐崇严卫。
禁柳垂香炉,宫花拂仙袂。
祈年宝祚广,致福苍生惠。
何必待龙髯,鼎成方取济。
“禁柳垂香炉,宫花拂仙袂”的上一句是笙歌迎拜首,羽帐崇严卫;“禁柳垂香炉,宫花拂仙袂”的下一句是祈年宝祚广,致福苍生惠。该诗句出自李颀的作品《谒张果先生》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/90798_18.html
风俗尚九日,此情安可忘。
菊花辟恶酒,汤饼茱萸香。
云入授衣假,风吹闲宇凉。
主人尽欢意,林景昼微茫。
清切晚砧动,东西归鸟行。
淹留怅为别,日醉秋云光。
都门柳色朝朝新,念尔今为江上人。
穆陵关带清风远,彭蠡湖连芳草春。
泊舟借问西林寺,晓听猿声在山翠。
浔阳北望鸿雁回,湓水东流客心醉。
须知圣代举贤良,不使遗才滞一方。
应见鄱阳虎符守,思归共指白云乡。
鸿声断续暮天远,柳影萧疏秋日寒。
绮纨游上国,多作少年行。
二十二词赋,惟君著美名。
童颜且白皙,佩德如瑶琼。
荀氏风流盛,胡家公子清。
有才不偶谁之过,肯即藏锋事高卧。
洛阳草色犹自春,游子东归喜拜亲。
漳水桥头值鸣雁,朝歌县北少行人。
别离斗酒心相许,落日青郊半微雨。
请君骑马望西陵,为我殷勤吊魏武。
小来好文耻学武,世上功名不解取。
虽沾寸禄已后时,徒欲出身事明主。
柏梁赋诗不及宴,长楸走马谁相数。
敛迹俛眉心自甘,高歌击节声半苦。
由是蹉跎一老夫,养鸡牧豕东城隅。
空歌汉代萧相国,肯事霍家冯子都。
徒尔当年声籍籍,滥作词林两京客。
故人斗酒安陵桥,黄鸟春风洛阳陌。
吾家令弟才不羁,五言破的人共推。
兴来逸气若涛涌,千里长江归海时。
别离短景何萧索,佳句相思能间作。
举头遥望鲁阳山,木叶纷纷向人落。