不愿千岁如宝掌,沧桑阅尽增惆怅。
但须一念到万年,何用三登还九上。
忆昔当初脱白时,眼空三界无龙象。
光阴强半易蹉跎,烟水百城空莽宕。
自从身入老人场,壮志潜销气凋丧。
两条寒涕镇垂膺,一緉芒鞋输少壮。
徒行一步当十步,岭长百丈如千丈。
青蔬赤饭栗棘蓬,藜羹茗饮桃花浪。
只愁信施己难消,拚此身心作回向。
百八菩提如意珠,六字洪名无尽藏。
店远村遥未抵家,水尽山穷须谛当。
钟初鸣,鸡再唱。
殷勤借问老同参,百尺竿头谁向上。
“两条寒涕镇垂膺,一緉芒鞋输少壮”的上一句是自从身入老人场,壮志潜销气凋丧;“两条寒涕镇垂膺,一緉芒鞋输少壮”的下一句是徒行一步当十步,岭长百丈如千丈。该诗句出自成鹫的作品《老僧提唱》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/95424_7.html
东南凋弊仰屏翰,野老闻风快识韩。
五马剖符辞海甸,双鱼飞札到江干。
雷州细葛黄如蜜,琼琯奇香臭比兰。
三复拜嘉还踧踖,负暄林下报书难。
皎皎云边鹤,铮铮壁上琴。
幽人称幽独,知己贵知心。
许我一片石,随僧共入林。
隔江招手处,相望在高深。
不住深山住破庵,风波咫尺阴鹅潭。
迷津欲渡无舟楫,几度缄书问指南。
家珍不别圣和凡,千里封题寄丈函。
却恐外人知此味,叮咛牢记口三缄。
吏隐如君得自然,多生曾结衲僧缘。
春风怅别同为客,故国言归老此禅。
前路一投孤店宿,居人尽说长官贤。
自从识得齐昌尉,始信梅生是人仙。