已留天穴烂明星,更遣甘泉泻石乳。
僧廊侧入洞门深,铁崖涌出袈裟古。
腹空秃树饱风霜,斗大苍藤暗烟雨。
丹台飞嵌层岩巅,削成石屋居无椽。
杖藜直上八千仞,手抚白鹤凌紫烟。
朗公卓锡呼不应,庞眉石丈拱我前。
俯视人间悲浩劫,谁知梵宇亦桑田。
般舟宝殿金银摧,世尊尘埃龙象哀。
唐碑宋碣纷断折,存者欹侧埋荒苔。
灵迹摩挲恨未了,倦游一宿良草草。
谁能高枕卧空山,饱饭青精颜色好。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《灵岩行》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《灵岩行》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148324.html
十年书记兴翩翩,万里桥边春可怜。
作客好依严武幕,题诗肯寄薛涛笺。
山蟠邛笮峦乡近,江过巴渝栈阁连。
凭仗故人相问讯,几时消息峡中传。
残春悲远别,小饮不成醺。
客泪看花落,钟声带雨闻。
山莺知选树,野鹤自离群。
归去孤舟路,江潭尽暮云。
远公才一至,令我庖厨清。
对酒惟挥麈,画龙愁点睛。
澄湖白鸟浴,碧树阴霞生。
日暮倚高阁,狂歌遗世情。
吏牍纷填委,日与编简疏。
黾勉耗薄禄,时时搜旧书。
积笥不能贮,列架盈坐隅。
妻孥顾我笑,瓶粟罕留储。
况君目已眚,殉此无乃愚。
卿言亦复佳,性癖苦难祛。
卒业诚未易,泛览资游娱。
行当营草堂,归就双溪居。
枕籍同寝处,穷年长晏如。
黄河北去好山稀,路傍龟凫见翠微。
最是峄峰经雨后,芙蓉洗出白云飞。