已留天穴烂明星,更遣甘泉泻石乳。
僧廊侧入洞门深,铁崖涌出袈裟古。
腹空秃树饱风霜,斗大苍藤暗烟雨。
丹台飞嵌层岩巅,削成石屋居无椽。
杖藜直上八千仞,手抚白鹤凌紫烟。
朗公卓锡呼不应,庞眉石丈拱我前。
俯视人间悲浩劫,谁知梵宇亦桑田。
般舟宝殿金银摧,世尊尘埃龙象哀。
唐碑宋碣纷断折,存者欹侧埋荒苔。
灵迹摩挲恨未了,倦游一宿良草草。
谁能高枕卧空山,饱饭青精颜色好。
“朗公卓锡呼不应,庞眉石丈拱我前”的上一句是杖藜直上八千仞,手抚白鹤凌紫烟;“朗公卓锡呼不应,庞眉石丈拱我前”的下一句是俯视人间悲浩劫,谁知梵宇亦桑田。该诗句出自施闰章的作品《灵岩行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148324_7.html
陂陀尺寸皆芳草,楼头新绿忽已老。
坐中美人又将归,片时不醉朱颜槁。
平生意气山可移,中年学道悔何迟。
富贵神仙终两误,千秋万岁我为谁。
劳劳愁绪何时毕,过眼韶华争箭疾。
枕藉糟丘未为失,春光珍重馀三日。
山际有孤云,风吹渡江徼。
摇落逢故欢,缠绵同一笑。
文园方病起,强饮不成釂。
开筵卧榻前,华烛宵照耀。
长嫌墨绶苦,远忆严滩钓。
夫子虎啸人,满眼谁同调。
在昔游金门,侪辈年俱少。
是时张侍御,高歌数相召。
旗亭竞作达,文酒纷叫啸。
羞为辕下驹,矫若经天鹞。
浩荡垂二纪,旧游疾如埽。
章江与歙浦,相存枉兰棹。
有怀频寓书,离愁不可疗。
我来三日留,岩壑领清妙。
濯缨汤泉隈,振策定山峤。
登涉费盘餐,恨不同登眺。
中原方沸争,万事罕前料。
此别会何年,寸心如野烧。
努力爱平生,举步愁奔峭。
君为北溟鲲,余作南山豹。
楼台凭绝壁,木石旧嶙峋。
六水含朝雾,繁花竞暮春。
药栏深洞壑,尊酒傍星辰。
莫讶思归客,黄鹂唤旅人。
陈子瑚琏器,珍重荐清庙。
官曹开素襟,澹荡有同调。
比舍易为欢,时看一尊笑。
未拟厌承明,抗言思海峤。
出守岂蹉跎,掉头乃长啸。
草阁傍湖山,清光相照耀。
犹怀富春近,傥就严陵钓。
药公别具神仙笔,照夜青藜逢太乙。
手翻沧海弄白日,兴酣笔落如箭疾。
千岩万壑何周悉,为我倒缩蓬莱归一室。
云蒸雾合天地一,半空风雨泉声出。