剜琼刻玖良可怜,尤物摩挲成弃掷。
请君且勿喧,听歌戏鱼堂。
御史风流刘次庄,谪居江畔歌沧浪。
临池筑室好心眼,法书钩勒穷微茫。
俯驾潭州方绛帖,寸纸片石称琳琅。
绕槛文鱼何蓰蓰,丛篁古木交清光。
堤倾石泐竟何往,野水东西空夕阳。
我闻周宣石鼓刓为臼,峄阳秦碑踣已久。
填桥甃壁半湮埋,雨剥雷轰恣击掊。
炮火摧烧琬琰文,马蹄蹴蹋龟龙纽。
负郭东山百战馀,城市凋残物销朽。
苦心搜索决泥沙,只字断文无一有。
天倾地坼海扬尘,古来万事终沈沦。
于乎,古来万事终沈沦,零落残碑勿复陈。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《戏鱼堂石刻歌》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《戏鱼堂石刻歌》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148441.html
愁疾戒作诗,疏慵报书少。
故人千里书,三复心如捣。
翩翩真二妙,贻赠皆芳草。
书屋傍湖干,萧森结构好。
入门竹欲暗,当阶花未扫。
坐客张王辈,文词风格老。
真率具盘餐,数过必倾倒。
浮云难久居,聚散伤远道。
高翮翔层云,游鱼戏清藻。
努力春华时,令名慎自保。
野店迎寒早,秋原树色分。
林端飞片月,塞北起黄云。
旧井村墟共,荒台鼓角闻。
战场今不辨,犹说石将军。
帝里张华旧宅存,草堂秋色自山村。
皋比坐拥公超市,蒿径深閒仲蔚门。
弟子半收天下士,诗书凭送手中樽。
高斋退食多清暇,倘抱遗经共讨论。
青鬓俄看有白丝,别君犹记少年时。
尘中见面宁相识,乱后逢人数寄诗。
畏俗疏狂龙性在,买姬飘转蚌珠迟。
雄文此日同推荐,赋奏长扬更属谁。
敬亭雀舌枉争传,手制从过谷雨天。
酌向素瓷浑不辨,乍疑花气扑山泉。