剜琼刻玖良可怜,尤物摩挲成弃掷。
请君且勿喧,听歌戏鱼堂。
御史风流刘次庄,谪居江畔歌沧浪。
临池筑室好心眼,法书钩勒穷微茫。
俯驾潭州方绛帖,寸纸片石称琳琅。
绕槛文鱼何蓰蓰,丛篁古木交清光。
堤倾石泐竟何往,野水东西空夕阳。
我闻周宣石鼓刓为臼,峄阳秦碑踣已久。
填桥甃壁半湮埋,雨剥雷轰恣击掊。
炮火摧烧琬琰文,马蹄蹴蹋龟龙纽。
负郭东山百战馀,城市凋残物销朽。
苦心搜索决泥沙,只字断文无一有。
天倾地坼海扬尘,古来万事终沈沦。
于乎,古来万事终沈沦,零落残碑勿复陈。
“于乎,古来万事终沈沦,零落残碑勿复陈”的上一句是天倾地坼海扬尘,古来万事终沈沦。该诗句出自施闰章的作品《戏鱼堂石刻歌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148441_15.html
片石倚天立,五丁削不得。
题字昔何人,青苍万古色。
伫望杳难攀,亭亭自孤直。
蛟不在木兮凤不栖渊,嗟尔美人兮胡为乎穷山。
掉头纵使老岩穴,安能餐霞蹑景逃人间。
荷之山兮似荷叶,烟霏露濯芙蓉色。
山中人兮抱膝吟,走币陈书招不得。
吾闻玉井之莲藕如船、花十丈,削成太华不可上,不如一亩之宫足偃仰。
君不见桃花园,栗里村,其人百世今犹存。
试院深且广,缔构一何雄。
披图视往迹,在宋斯故宫。
金元递寝处,胜国侈藩封。
踵沿数百载,伟丽无终穷。
玉阶非旧物,碧藓馀崇墉。
弱主耽近玩,赵氏何梦梦。
干戈已接轸,花石争天工。
珍禽与异兽,百族罗其中。
宸章铭双桧,亭榭交玲珑。
繁华一朝尽,万事随长风。
到今询艮岳,旷然无遗踪。
千峰作平地,浩劫归洪濛。
自古更销歇,永啸看蒿蓬。
閤山烟雨接虚无,碧嶂清江翡翠铺。
好置亭台添画舫,为君唤取作西湖。
又挂孤帆去,春城暮雨疏。
江行过雷泽,旅食饱鳇鱼。
水驿重题壁,篷窗小读书。
夜阑看象纬,兵气近何如。