剜琼刻玖良可怜,尤物摩挲成弃掷。
请君且勿喧,听歌戏鱼堂。
御史风流刘次庄,谪居江畔歌沧浪。
临池筑室好心眼,法书钩勒穷微茫。
俯驾潭州方绛帖,寸纸片石称琳琅。
绕槛文鱼何蓰蓰,丛篁古木交清光。
堤倾石泐竟何往,野水东西空夕阳。
我闻周宣石鼓刓为臼,峄阳秦碑踣已久。
填桥甃壁半湮埋,雨剥雷轰恣击掊。
炮火摧烧琬琰文,马蹄蹴蹋龟龙纽。
负郭东山百战馀,城市凋残物销朽。
苦心搜索决泥沙,只字断文无一有。
天倾地坼海扬尘,古来万事终沈沦。
于乎,古来万事终沈沦,零落残碑勿复陈。
“负郭东山百战馀,城市凋残物销朽”的上一句是炮火摧烧琬琰文,马蹄蹴蹋龟龙纽;“负郭东山百战馀,城市凋残物销朽”的下一句是苦心搜索决泥沙,只字断文无一有。该诗句出自施闰章的作品《戏鱼堂石刻歌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148441_12.html
金门日群游,踽踽自林壑。
守官竞文辞,大道恐摇落。
洙泗既云远,问津或濂洛。
战垒生讲坛,岐路玄黄作。
甘苦昧荼荠,性命徇唯诺。
时萦禹稷忧,遑问孔颜乐。
不有拔俗人,斥鴳迷寥廓。
所钦蕴微尚,抗手论绝学。
结绶嗟濡首,谈经耻折角。
东望何高深,浩歌怀海岳。
远游多病后,独步落花时。
野艇收鱼子,溪虫哺鸭儿。
披榛茉莉出,夹道荔枝垂。
信美长为客,茫茫故国思。
傍池营竹屋,许客定园名。
暑日凉侵榻,春风绿满城。
林阴馀鹿柴,花尽足莺声。
太傅传家旧,应怀别墅情。
灵泉长倒流,飘落苍岩颠。
我来方采菊,高步追列仙。
独倚文殊塔,俯视瀑布泉。
洗心不在水,我心何泠然。
藤猿窥杳冥,玉女漱潺湲。
雪月一无色,雷霆静不喧。
匹练忽回薄,万壑飞云烟。
境幽耳目废,虑澹心赏捐。
掉头笑人世,局曲守桑田。
烟火相看近,平沙见野桥。
畏人鸥鹭远,冲马骆驼骄。
客舍馀茶灶,床头挂酒瓢。
相逢无好句,春兴向谁消。