天工感寥落,春事出丁宁。
皓月彫寒魄,鲜风结暖馨。
彩霞融缥缈,甘露洒清泠。
照坐千枝烛,摇空九子铃。
轻黄金缀缕,凝碧玉镌瓶。
烂漫辅鲛锦,缡褷聚鹤翎。
问名惊竞秀,变态骇流形。
钟美应成媪,储芳或景星。
意真乘澹泊,气淑倚娉娗。
净影临彫槛,疏音隔后庭。
瑶妃旦酣酒,玉女夜窥棂。
时世妆浓澹,朝云梦窈冥。
魂从攀处乱,醉任看馀酲。
禁籞曾迂幸,天歌独仰听。
一时矜绝出,众卉谢晶荧。
正尔生成巧,由来造化灵。
属词劳比兴,图象费丹青。
雨重碧油幕,灯昏云母屏。
谪仙才不世,激赏为君聆。
刘敞(1019—1068),字原父,号公是,临江军新喻(今江西新余)人。庆历六年进士,授大理评事,通判蔡州。皇祐三年召试学士院,擢太子中允,直集贤院,明年改判吏部南曹。至和元年迁右正言,知制诰。二年八月奉使契丹,使还,出知扬州,徙知郓州,兼京东西路安抚使。旋召还纠察在京刑狱。嘉祐五年因言事与台谏异,自请出知永兴军。八年还朝判三班院。后知汝州。治平三年改集贤院学士、判南京御史台。熙宁元年卒,年五十。敞学问渊博,为文敏赡。著有《公是集》及《春秋权衡》、《春秋传》、《春秋意林》、《春秋传说例》、《七经小传》、《公是先生弟子记》等。《宋史》卷三一九有传。►1729篇诗文
古诗韵典网提供《和府公二十韵》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《和府公二十韵》出自刘敞的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/177471.html
春来百花次第发,红白无数竞芳菲。
解向人间占五色,风流不尽是蔷薇。
舍南舍北柳阴阴,竟日啼莺不自禁。
羁旅可怜还择木,间关似欲向知音。
鴂鶗无事催芳草,燕雀相喧守旧林。
幽独闭门惊岁晚,固烦求友慰愁心。
急雨逐云过,微风吹月生。
寥寥天宇阔,粲粲葛衣轻。
展转漏将永,昭回河正横。
秋槎旧有信,忽忆泛沧瀛。
中庭无多树,花尽自成阴。
熏风吹清和,午影还萧森。
上有出谷鸟,间关鸣好音。
下有放言人,寂寞卧机心。
人鸟各相忘,语默不见侵。
吾庐此最好,岂意在山林。
宿雨原野润,朝云宫殿明。
东风未半日,佳气满重城。
涣涣泉披冻,欣欣木向荣。
江头景如此,公起探春晴。