天工感寥落,春事出丁宁。
皓月彫寒魄,鲜风结暖馨。
彩霞融缥缈,甘露洒清泠。
照坐千枝烛,摇空九子铃。
轻黄金缀缕,凝碧玉镌瓶。
烂漫辅鲛锦,缡褷聚鹤翎。
问名惊竞秀,变态骇流形。
钟美应成媪,储芳或景星。
意真乘澹泊,气淑倚娉娗。
净影临彫槛,疏音隔后庭。
瑶妃旦酣酒,玉女夜窥棂。
时世妆浓澹,朝云梦窈冥。
魂从攀处乱,醉任看馀酲。
禁籞曾迂幸,天歌独仰听。
一时矜绝出,众卉谢晶荧。
正尔生成巧,由来造化灵。
属词劳比兴,图象费丹青。
雨重碧油幕,灯昏云母屏。
谪仙才不世,激赏为君聆。
“魂从攀处乱,醉任看馀酲”的上一句是时世妆浓澹,朝云梦窈冥;“魂从攀处乱,醉任看馀酲”的下一句是禁籞曾迂幸,天歌独仰听。该诗句出自刘敞的作品《和府公二十韵》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/177471_14.html
江都治后徙胶西,衰老诸侯等弃之。
为问平津相天下,尚开东阁欲宾谁。
空山日午东风起,积雪半消岩下池。
逐胜不知芳草远,长谣石上失回期。
平生实善交,厚薄等新故。
解骖济越石,调禄谓车御。
犹称礼偪下,未免俭则固。
高风往既息,颓迹后方骛。
陈妾轻绮纨,贤士敝襦裤。
若人不重得,遗论今始布。
吾亦太史徒,执鞭所欣慕。
勾吴半在海山中,闻道驱车更向东。
旧治空传汉都尉,遗民无复楚诸熊。
文章老去轻时辈,势利恬来付觉雄。
卧理便应长闭阁,一方还见古人风。
辘轳复辘轳,日夜声相续。
长绠无已时,深泉变空谷。
君不见开辟至今千万年,斗枢坤轴相回旋。
河汉西流亦不息,见尔沧海成桑田。