天工感寥落,春事出丁宁。
皓月彫寒魄,鲜风结暖馨。
彩霞融缥缈,甘露洒清泠。
照坐千枝烛,摇空九子铃。
轻黄金缀缕,凝碧玉镌瓶。
烂漫辅鲛锦,缡褷聚鹤翎。
问名惊竞秀,变态骇流形。
钟美应成媪,储芳或景星。
意真乘澹泊,气淑倚娉娗。
净影临彫槛,疏音隔后庭。
瑶妃旦酣酒,玉女夜窥棂。
时世妆浓澹,朝云梦窈冥。
魂从攀处乱,醉任看馀酲。
禁籞曾迂幸,天歌独仰听。
一时矜绝出,众卉谢晶荧。
正尔生成巧,由来造化灵。
属词劳比兴,图象费丹青。
雨重碧油幕,灯昏云母屏。
谪仙才不世,激赏为君聆。
“皓月彫寒魄,鲜风结暖馨”的上一句是天工感寥落,春事出丁宁;“皓月彫寒魄,鲜风结暖馨”的下一句是彩霞融缥缈,甘露洒清泠。该诗句出自刘敞的作品《和府公二十韵》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/177471_3.html
甘露被草,朝阳易晞。
池莲并蒂,及秋变衰。
独有长松连理老益壮,十年百年仍附枝。
昔来一物足为瑞,何况三异俱称奇。
吴中衣冠不胜数,天意自与宁馨儿。
露乾莲死不复见,正以青松并验之。
凯风孝子尝悲思,三荆兄弟伤分离。
此家遗风五十慕,物理推类谁能欺,到客为尔俱题诗。
屡闻戎马入,辄有国殇诗。
多垒非吾责,亡民痛尔为。
请缨惭肉食,无敌怪王师。
闻道临洮野,天阴战骨悲。
疏狱省刑,与物更始。
内恕孔悲,引咎在己。
爰及四海,愚智咸喜。
祇忆风回雪,俄惊地出雷。
沈阴连甲子,春事总归来。
湖水寒侵夜,江云去复回。
开年厌卑湿,不待熟黄梅。
蓬蒿一亩亦蘧庐,终岁纷纷三徙居。
客耳欣沾颍川水,儿谣积厌武昌鱼。
宁知代舍悲长铗,忽幸侯门埽敝裾。
虽信师金讥数昧,未甘莱子勤捐书。