天工感寥落,春事出丁宁。
皓月彫寒魄,鲜风结暖馨。
彩霞融缥缈,甘露洒清泠。
照坐千枝烛,摇空九子铃。
轻黄金缀缕,凝碧玉镌瓶。
烂漫辅鲛锦,缡褷聚鹤翎。
问名惊竞秀,变态骇流形。
钟美应成媪,储芳或景星。
意真乘澹泊,气淑倚娉娗。
净影临彫槛,疏音隔后庭。
瑶妃旦酣酒,玉女夜窥棂。
时世妆浓澹,朝云梦窈冥。
魂从攀处乱,醉任看馀酲。
禁籞曾迂幸,天歌独仰听。
一时矜绝出,众卉谢晶荧。
正尔生成巧,由来造化灵。
属词劳比兴,图象费丹青。
雨重碧油幕,灯昏云母屏。
谪仙才不世,激赏为君聆。
“轻黄金缀缕,凝碧玉镌瓶”的上一句是照坐千枝烛,摇空九子铃;“轻黄金缀缕,凝碧玉镌瓶”的下一句是烂漫辅鲛锦,缡褷聚鹤翎。该诗句出自刘敞的作品《和府公二十韵》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/177471_6.html
婵娟巫峡女,秀色倾阳台。
昔为一片云,飞入汉宫来。
明镜徒自妍,幽兰谁为媒。
丹青固难恃,远嫁委尘埃。
十步一反顾,百步一徘徊。
出门如万里,泪下成霰摧。
左右相娱乐,丝竹声正哀。
岂不强言笑,郁郁不可开。
黄河入东海,还从天上回。
嗟尔独抱恨,一往掷蒿莱。
驰骛圣不足,治安愚有馀。
愿言从物役,即事实燕居。
清切掖垣峻,深沈云阁虚。
食有万钱膳,架多四部书。
低头悟素餐,游日惭古初。
非吏复非隐,人言定何如。
平生山林尚,自与功名疏。
何为出不反,视此岁月徂。
秋风陨高林,蟋蟀鸣阶除。
行矣浮扁舟,季鹰不欺余。
丁年仕辕门,欲食万里肉。
敌兵方强梁,边境日局缩。
是时十月交,转战大河曲。
落日天地昏,风尘蔽川陆。
我师自凭陵,虏骑出深谷。
路穷矢交坠,壮士同僇辱。
投身致网罟,南向长恸哭。
忠义安可论,功名亦已覆。
悠悠捐岁序,忽忽抱心曲。
每生悔为祸,致死倘还福。
夜渡黄河冰,独依荒榛宿。
狐狸鸣我旁,虎豹相驰逐。
脱身仅毫毛,夜动昼必伏。
肌肤存空骨,性命半鬼箓。
十月到亭堠,门人识风俗。
回头复长望,慷慨泪盈目。
忆昔万人出,今还一身复。
可怜同时辈,视我犹鸿鹄。
永弃绝域中,几时脱臣仆。
叩门谒主帅,长跪向人哭。
可汗甚桀黠,其下亦辑睦。
弩力思长策,勿轻用人属。
碧树凋零满眼秋,黄鹂飞去使人愁。
翰林仙老斋房客,犹恨人间岁月流。
七月鸣在野,八月鸣在宇。
九月登我堂,十月入床下。
滔滔岁方晏,促促声亦苦。
悲秋不悲己,终夜如独语。
时俗有新声,谁能一听汝。