隔水轻盈飏碧。
东风路,还是舞烟眠露,年年自春色。
红尘遍京国。
留滞高阳醉客。
斜阳外,千缕翠条,髣髴流莺度金尺。
长亭半陈迹。
记曾系征鞍,频护歌席。
匆匆江上又寒食。
回首处应念,旧曾攀折,依然离恨遍四驿。
倦游尚南北。
恻恻。
怨怀积。
渐楚榭寒收,隋苑春寂。
颦眉不尽相思极。
想人在何处,倚楼横笛。
闲情似絮,更那听,夜雨滴。
陈允平,宋庆元府奉化人,字君衡,号西麓。陈文懿孙。恭帝德祐时授沿海制置司参议官。卫王祥兴初与苏刘义书,期九月以兵船下庆元,当内应。为怨家所讦,张弘范遣招讨使王世强围捕,同官袁洪解之,得释。后以人才征至北都,不受官放还。善诗词,与吴文英、翁元龙齐名。有《西麓诗稿》、《西麓继周集》、《日湖渔唱》。►209篇诗文
古诗韵典网提供《兰陵王》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《兰陵王》出自陈允平的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/266345.html
夕阳楼上都凭遍。柳下风吹面。
强搴罗袖倚重门。懒傍玉台鸾镜、暗尘昏。
离情脉脉如飞絮。此恨凭谁语。
一天明月一江云。云外月明、应照凤楼人。
杨柳烟深五凤楼。
绣帘风扬玉梭球。
夜寒谁伴锦香篝。
残月有情圆晓梦,落花无语诉春愁。
宝笙偷按小梁州。
故庐元负郭。
爱树色参差,湖光渺漠。
楼危万山落。
俯阑干十二,亸檐飞角。
花娇柳弱。
映轻黄、浅黛依约。
与沙鸥、共结新盟,伴我醉眠醒酌。
萧散云根石上,瀹茗松泉,注书芸阁。
莺窥燕幕。
檐外竹、圃中药。
念耕烟钓雪,已成活计,一任风波自恶。
但无心、万事由天,梦中更乐。
柳丝挽得秋光住。
肠断驿亭离别处。
斜阳一片水边楼,红叶满天江上路。
来鸿去雁知何数。
欲问归期朝复暮。
晚风亭院倚阑干,两岸芦花飞雪絮。
寸心谁托。
望潇湘暮碧,水遥云邈。
自绣带、同剪合欢,奈鸳枕梦单,凤帏寒薄。
淡月梨花,别后伴、情怀萧索。
念伤春渐懒,病酒未忺,两愁无药。
魂销翠兰紫若。
任钗沉鬓影,香沁眉角。
怅画阁、尘满妆台,但玉佩依然,宝筝闲却。
旧约无凭,误共赏、西园桃萼。
正天涯、数声杜宇,断肠院落。