隔水轻盈飏碧。
东风路,还是舞烟眠露,年年自春色。
红尘遍京国。
留滞高阳醉客。
斜阳外,千缕翠条,髣髴流莺度金尺。
长亭半陈迹。
记曾系征鞍,频护歌席。
匆匆江上又寒食。
回首处应念,旧曾攀折,依然离恨遍四驿。
倦游尚南北。
恻恻。
怨怀积。
渐楚榭寒收,隋苑春寂。
颦眉不尽相思极。
想人在何处,倚楼横笛。
闲情似絮,更那听,夜雨滴。
“东风路,还是舞烟眠露,年年自春色”的上一句是隔水轻盈飏碧;“东风路,还是舞烟眠露,年年自春色”的下一句是红尘遍京国。该诗句出自陈允平的作品《兰陵王》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/266345_3.html
娇滴滴,聪隽在秋波。
六幅香裙拖细縠,一钩尘袜剪轻罗。
春意动人多。
临宝鉴,石黛拂修蛾。
燕子楼头蝴蝶梦,桃花扇底竹枝歌。
杨柳月婆娑。
寒轻菊未残,春小梅初破。
兽炉闲拨尽,松明火。
青毡锦幄,四壁新妆裹。
重暖香篝,绣被拥银屏,彩鸾空伴云卧。
相思何处,梦入蓝桥左。
归期还细数,愁眉锁。
薄情孤雁,不向楼西过。
故人应怪我。
怪我无书,有书还倩谁呵。
盈盈白玉钿,袅袅黄金缕。
拍拍水晶奁,皎皎珊瑚树。
帘前双燕飞,门外桃花雨。
无处说相思,羞对秦鸾舞。
夜半扁舟出洞庭,客帆初挂早潮平。
社风才起海鹰至,岚雾未收江鹄鸣。
吴岫乱云擎古塔,楚皋寒叶拥荒城。
垂虹桥外天连水,无限别离生杜蘅。
故庐元负郭。
爱树色参差,湖光渺漠。
楼危万山落。
俯阑干十二,亸檐飞角。
花娇柳弱。
映轻黄、浅黛依约。
与沙鸥、共结新盟,伴我醉眠醒酌。
萧散云根石上,瀹茗松泉,注书芸阁。
莺窥燕幕。
檐外竹、圃中药。
念耕烟钓雪,已成活计,一任风波自恶。
但无心、万事由天,梦中更乐。