隔水轻盈飏碧。
东风路,还是舞烟眠露,年年自春色。
红尘遍京国。
留滞高阳醉客。
斜阳外,千缕翠条,髣髴流莺度金尺。
长亭半陈迹。
记曾系征鞍,频护歌席。
匆匆江上又寒食。
回首处应念,旧曾攀折,依然离恨遍四驿。
倦游尚南北。
恻恻。
怨怀积。
渐楚榭寒收,隋苑春寂。
颦眉不尽相思极。
想人在何处,倚楼横笛。
闲情似絮,更那听,夜雨滴。
“隔水轻盈飏碧”的上一句是古堤直;“隔水轻盈飏碧”的下一句是东风路,还是舞烟眠露,年年自春色。该诗句出自陈允平的作品《兰陵王》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/266345_2.html
嫩寒侵帐弄微霜。
客泪不成行。
料得黄花憔悴,何日赋归装。
楼独倚,漏声长。
暗情伤。
凄凉况味,一半悲秋,一半思乡。
金虬熏尽鹧鸪班,独上层楼倚画栏。
满院梨花香寂寞,隔帘风雨正春寒。
吾爱吾庐,甬水东南半村郭。
试倚楼极目,千山拱翠,舟横沙觜,江迷城脚。
水满蘋风作。
阑干外、夕阳半落。
荒烟暝、几点昏鸦,野色青芜自空廓。
浩叹飘蓬,春光几度,依依柳边泊。
念水行云宿,栖迟羁旅,鸥盟鹭伴,归来重约。
满室凝尘澹,无心处、宦情最薄。
何时遂、钓笠耕蓑,静观天地乐。
残蝉乍歇。
又乱叶打窗,蛩韵凄切。
寂寞天香院宇,露凉时节。
乘鸾扇底婆娑影,幻清虚、广寒宫阙。
小山秋重,千岩夜悄,举尊邀月。
甚赋得、仙标道骨。
倩谁捣玄霜,犹未成屑。
回首蓝桥路迥,梦魂飞越。
雕阑翠甃金英满,洒西风、非雨非雪。
惜花心性,输他少年,等闲攀折。
楼上钟残人渐定。
庭户沈沈,月落梧桐井。
闷倚琐窗灯炯炯。
兽香闲伴银屏冷。
淅沥西风吹雁影。
一曲胡笳,别后谁堪听。
誓海盟山虚话柄。
凭书问著无言应。