出自宋朝吴文英的《瑞鹤仙 其三 赠丝鞋庄生》
引翠针行处,冰花成片。
金门从回辇。
两玉凫飞上,绣绒尘软。
丝絇侍宴。
曳天香、春风宛转。
傍星辰、直上无声,缓蹑素云归晚。
奇践。
平康得意,醉踏香泥,润红沾线。
良工诧见。
吴蚕唾,海沉楦。
任真珠妆缀,春申客屦,今日风流雾散。
待宣供、禹步宸游,退朝燕殿。
出自宋朝吴文英的《瑞鹤仙 其三 赠丝鞋庄生》
“奇践”的上一句是傍星辰、直上无声,缓蹑素云归晚;“奇践”的下一句是平康得意,醉踏香泥,润红沾线。该诗句出自吴文英的作品《瑞鹤仙 其三 赠丝鞋庄生》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110788_8.html
竹深不放斜阳入,横披澹墨林沼。
断莽平烟,残荷剩水,宜得秋深才好。
荒亭旋扫。
正著酒寒轻,弄花春小。
障锦西风,半围歌袖半吟草。
独游清兴易懒,景饶人未胜,乐事长少。
柳下停车,尊前岸帻,同抚云根一笑。
秋香未老。
渐风雨西城,暗攲客帽。
背月移舟,乱鸦溪树晓。
烟林褪叶。
红藉游人屧。
十里秋声松路,岚云重、翠涛涉。
伫立。
闲素箑。
画屏萝嶂叠。
明月双成归去,天风里、凤笙浃。
艳阳不到青山,古阴冷翠成秋苑。
吴娃点黛,江妃拥髻,空濛遮断。
树密藏溪,草深迷市,峭云一片。
二十年旧梦,轻鸥素约,霜丝乱、朱颜变。
龙吻春霏玉溅。
煮银瓶、羊肠车转。
临泉照影,清寒沁骨,客尘都浣。
鸿渐重来,夜深华表,露零鹤怨。
把闲愁换与,楼前晚色,棹沧波远。
螺屏暖翠。
正雾捲暮色,星河浮霁。
路幕递香,街马冲尘东风细。
梅槎凌海横鳌背。
倩稳载、蓬莱云气。
宝阶斜转,冰娥素影,夜清如水。
应记。
千秋化鹤,旧华表、认得山川犹是。
暗解绣囊,争掷金钱游人醉。
笙歌晓度晴霞外。
又上苑、春生一苇。
便教接宴莺花,万红镜里。
指罘罳晓月,动凉信、又催归。
正玉涨松波,花穿画舫,无限红衣。
青丝。
傍桥浅系,问笛中、谁奏鹤南飞。
西子冰绡冷处,素娥宝镜圆时。
清奇。
好借秋光,临水色、写瑶卮。
向醉中织就,天孙云锦,一杼新诗。
依稀。
数声禁漏,又东华、尘染帽檐缁。
争似西风小队,便乘鲈脍秋肥。