出自宋朝吴文英的《瑞鹤仙 其三 赠丝鞋庄生》
引翠针行处,冰花成片。
金门从回辇。
两玉凫飞上,绣绒尘软。
丝絇侍宴。
曳天香、春风宛转。
傍星辰、直上无声,缓蹑素云归晚。
奇践。
平康得意,醉踏香泥,润红沾线。
良工诧见。
吴蚕唾,海沉楦。
任真珠妆缀,春申客屦,今日风流雾散。
待宣供、禹步宸游,退朝燕殿。
出自宋朝吴文英的《瑞鹤仙 其三 赠丝鞋庄生》
“平康得意,醉踏香泥,润红沾线”的上一句是奇践;“平康得意,醉踏香泥,润红沾线”的下一句是良工诧见。该诗句出自吴文英的作品《瑞鹤仙 其三 赠丝鞋庄生》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110788_9.html
松风远,莺燕静幽芳。
妆褪宫梅人倦绣,梦回春草日初长。
瓷碗试新汤。
笙歌断,情与絮悠飏。
石乳飞时离凤怨,玉纤分处露花香。
人去月侵廊。
玉京谣 陈仲文自号藏一,盖取坡诗中“万人如海一身藏”语。为度夷则商犯元射宫腔,制比赠之
蝶梦迷清晓,万里无家,岁晚貂裘敝。
载取琴书,长安闲看桃李。
烂绣锦、人海花场,任客燕、飘零谁计。
春风里。
香泥九陌,文梁孤垒。
微吟怕有诗声翳。
镜慵看、但小楼独倚。
金屋千娇,从他鸳暖秋被。
蕙帐移、烟雨孤山,待对影、落梅清泚。
终不似。
江上翠微流水。
添线绣床人倦,翻香罗幕烟斜。
五更箫鼓贵人家。
门外晓寒嘶马。
帽压半檐朝雪,镜开千靥春霞。
小帘沽酒看梅花。
梦到林逋山下。
新月侵阶,彩云林外笙箫透。
银台双引绕花行,红坠香沾袖。
不管签声转漏。
更明朝、棋消永昼。
静中闲看,倦羽飞还,游云出岫。
随处春光,翠阴那只西湖柳。
去年溪上牡丹时,还试长安酒。
都把愁怀抖擞。
笑流莺、啼春漫瘦。
晓风恶尽,妒雪寒销,青梅如豆。
宝月惊尘堕晓。愁锁空枝斜照。
古苔几点露萤小。销减秋光旋少。
佩丸尚忆春酥袅。故人老。
断香忍和泪痕扫。魂返东篱梦窅。