出自宋朝吴文英的《大酺 无射商荷塘小隐》
渔蓑樵笠畔,买佳邻翻盖,浣花新宅。
地凿桃阴,天澄藻镜,聊与渔郎分席。
沧波耕不碎,似蓝田初种,翠烟生璧。
料情属新莲,梦惊春草,断桥相识。
平生江海客。
秀怀抱、云锦当秋织。
任岁晚、陶篱菊暗,逋冢梅荒,总输玉井尝甘液。
忍弃红香叶。
集楚裳、西风催著。
正明月、秋无极。
归隐何处,门外垂杨天窄。
放船五湖夜色。
出自宋朝吴文英的《大酺 无射商荷塘小隐》
“集楚裳、西风催著”的上一句是忍弃红香叶;“集楚裳、西风催著”的下一句是正明月、秋无极。该诗句出自吴文英的作品《大酺 无射商荷塘小隐》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110859_10.html
听风听雨,春残花落门掩。
乍倚玉阑,旋剪夭艳。
携醉靥。
放溯溪游缆。
波光闪。
映烛花黯淡。
碎霞澄水,吴宫初试菱鉴。
旧情顿减。
孤负深杯滟。
衣露天香染。
通夜饮。
问漏移几点。
竹深不放斜阳入,横披澹墨林沼。
断莽平烟,残荷剩水,宜得秋深才好。
荒亭旋扫。
正著酒寒轻,弄花春小。
障锦西风,半围歌袖半吟草。
独游清兴易懒,景饶人未胜,乐事长少。
柳下停车,尊前岸帻,同抚云根一笑。
秋香未老。
渐风雨西城,暗攲客帽。
背月移舟,乱鸦溪树晓。
琴冷石床云,海上偷传新曲。
弹作一檐风雨,碎芭蕉寒绿。
冰泉轻泻翠筒香,林果荐红玉。
早是一分秋意,到临窗修竹。
青春花姊不同时。
凄凉生较迟。
艳妆临水最相宜。
风来吹绣漪。
惊旧事,问长眉。
月明仙梦回。
凭阑人但觉秋肥。
花愁人不知。
转芳径。
见雾卷晴漪,鱼弄游影。
旋解缨濯翠,临枰抚瑶轸。
修林竹色花香处,意足多新咏。
试把龙唇,供来时、旧寒才定。
门巷都深静。
但酒敌晓寒,棋消日永。
旧曲猗兰,待留向、月中听。
藻萍密布宫沟水,任泛流红冷。
小阑干、笑拍东风醉醒。