出自宋朝吴文英的《大酺 无射商荷塘小隐》
渔蓑樵笠畔,买佳邻翻盖,浣花新宅。
地凿桃阴,天澄藻镜,聊与渔郎分席。
沧波耕不碎,似蓝田初种,翠烟生璧。
料情属新莲,梦惊春草,断桥相识。
平生江海客。
秀怀抱、云锦当秋织。
任岁晚、陶篱菊暗,逋冢梅荒,总输玉井尝甘液。
忍弃红香叶。
集楚裳、西风催著。
正明月、秋无极。
归隐何处,门外垂杨天窄。
放船五湖夜色。
出自宋朝吴文英的《大酺 无射商荷塘小隐》
“正明月、秋无极”的上一句是集楚裳、西风催著;“正明月、秋无极”的下一句是归隐何处,门外垂杨天窄。该诗句出自吴文英的作品《大酺 无射商荷塘小隐》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110859_11.html
新腔一唱双金斗。
正霜落、分甘手。
已是红窗人倦绣。
春词裁烛,夜香温被,怕减银壶漏。
吴天雁晓云飞后。
百感情怀顿疏酒。
䌽扇何时翻翠袖。
歌边拚取,醉魂和梦,化作梅边瘦。
香泛罗屏,夜寒著酒宜偎倚。
翠偏红坠。
唤起芙蓉睡。
一曲伊州,秋色芭蕉里。
娇和醉。
眼情心事。
愁隔湘江水。
为春瘦。
更瘦如梅花,花应知否。
任枕函云坠,离怀半中酒。
雨声楼阁春寒里,寂寞收灯后。
甚年年、斗草心期,探花时候。
娇懒强拈绣。
暗背里相思,闲供晴昼。
玉合罗囊,兰膏渍红豆。
舞衣叠损金泥凤,妒折阑干柳。
几多愁、两点天涯远岫。
几临流送远,渐荒落、旧邮亭。
念西子初来,当时望眼,啼雨难晴。
娉婷。
素红共载,到越吟、翻调倚吴声。
得意东风去棹,怎怜会重离轻。
云零。
梦转浮觞,流水畔、叙幽情。
恨赋笔分携,江山委秀,桃李荒荆。
经行。
问春在否,过汀洲、暗忆百花名。
莺缕争堪细折,御黄堤上重盟。
暮檐凉薄。
疑清风动竹,故人来邈。
渐夜久、闲引流萤,弄微照素怀,暗呈纤白。
梦远双成,凤笙杳、玉绳西落。
掩练帷倦入,又惹旧愁,汗香阑角。
银瓶恨沉断索。
叹梧桐未秋,露井先觉。
抱素影、明月空闲,早尘损丹青,楚山依约。
翠冷红衰,怕惊起、西池鱼跃。
记湘娥,绛绡暗解。
褪花坠萼。