出自宋朝吴文英的《大酺 无射商荷塘小隐》
渔蓑樵笠畔,买佳邻翻盖,浣花新宅。
地凿桃阴,天澄藻镜,聊与渔郎分席。
沧波耕不碎,似蓝田初种,翠烟生璧。
料情属新莲,梦惊春草,断桥相识。
平生江海客。
秀怀抱、云锦当秋织。
任岁晚、陶篱菊暗,逋冢梅荒,总输玉井尝甘液。
忍弃红香叶。
集楚裳、西风催著。
正明月、秋无极。
归隐何处,门外垂杨天窄。
放船五湖夜色。
出自宋朝吴文英的《大酺 无射商荷塘小隐》
“放船五湖夜色”的上一句是归隐何处,门外垂杨天窄。该诗句出自吴文英的作品《大酺 无射商荷塘小隐》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110859_13.html
有约西湖去,移棹晓折芙蓉。
算终是,称心红。
染不尽薰风。
千桃过眼春如梦,还认锦叠云重。
弄晚色,旧香中。
旋撑入深丛。
从容。
情犹赋、冰车健笔,人未老、南屏翠峰。
转河影、浮槎信早,素妃叫、海月归来,太液池东。
红衣卸了,结子成莲,天劲秋浓。
记年时秋半。
看画堂凝香,璇奎初焕。
天边岁华转向九重春近,仙桃传宴。
银罂翠管。
宝香飞、蓬莱小苑。
感玉皇、恩重千秋,翠麓峻齐云汉。
须看。
鸿飞高处,野阔天宽,弋人空羡。
梅清水暖。
苕溪畔,几吟卷。
算金门听漏,玉墀班早,赢得风霜满面。
总不如、绿野身安,镜中未晚。
翠阴浓合晓莺堤。
春如日坠西。
画图新展远山齐。
花深十二梯。
风絮晚,醉魂迷。
隔城闻马嘶。
落红微沁绣鸳泥。
秋千教放低。
北斗秋横云髻影。
莺羽衣轻,腰减青丝剩。
一曲游仙闻玉磬。
月华深院人初定。
十二阑干和笑凭。
风露生寒,人在莲花顶。
睡重不知残酒醒。
红帘几度啼鸦暝。
温柔酣紫曲,扬州路、梦绕翠盘龙。
似日长傍枕,堕妆偏髻,露浓如酒,微醉欹红。
自别楚娇天正远,倾国见吴宫。
银烛夜阑,暗闻香泽,翠阴秋寂,重返春风。
芳期嗟轻误,诧君去、肠断妾若为容。
惆怅舞衣叠损,露绮千重。
料绣窗曲理,红牙拍碎,禁阶敲遍,白玉盂空。
犹记弄花相谑,十二阑东。