梦春草,春草满池塘,谢子空含泪,王孙几断肠。
梦春草,春草池塘满,丽日友于情,悲风死生感。
梦草转堪哀,繁霜一夕来。
凋零馀片叶,憔悴只枯荄。
他人梦草得好句,我梦草悲紫荆树。
少年梦草已伤情,老来梦草骨亦惊。
几回枕上睡初觉,残夜孤鸿不忍听。
梦春草,春草池塘满,丽日友于情,悲风死生感。
梦草转堪哀,繁霜一夕来。
凋零馀片叶,憔悴只枯荄。
他人梦草得好句,我梦草悲紫荆树。
少年梦草已伤情,老来梦草骨亦惊。
几回枕上睡初觉,残夜孤鸿不忍听。
“梦草转堪哀,繁霜一夕来”的上一句是梦春草,春草池塘满,丽日友于情,悲风死生感;“梦草转堪哀,繁霜一夕来”的下一句是凋零馀片叶,憔悴只枯荄。该诗句出自李昌祺的作品《朱纪善梦草轩》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111800_3.html
天语褒嘉百辟闻,升沈回首一时分。
怜才误到刍荛质,万死难酬不世恩。
追思旧游。
芳年岂再,胜事都休。
几回暗数当时友。
半在荒丘。
将马上、风霜弊裘,换鸥边、野水轻舟。
天成就。
忘怀宇宙。
无喜亦无忧。
野水浮云任所之,渚鸥汀鹭识心期。
闲身到处贫无物,只有唐人几卷诗。
生来骨相本拳奇,无复腾骧似昔时。
太仆怜才如见惜,只教闲放莫教骑。
豫章徐孺湖边,粉墙画戟元戎第。
高闳昼静,疏帘风淡,博山香细。
椿树长荣,萱丛镇茂,荆花连蒂。
有珍殽脆滑,纯绵轻暖,凡奉养、都加意。
先祖竭忠帝室。
到如令、子孙承继。
将门有将,非徒英勇,仍能孝义。
百战成功,万钟为养,也知容易。
愿斯堂、八柱坚如铁拄,永留人世。