梦春草,春草池塘满,丽日友于情,悲风死生感。
梦草转堪哀,繁霜一夕来。
凋零馀片叶,憔悴只枯荄。
他人梦草得好句,我梦草悲紫荆树。
少年梦草已伤情,老来梦草骨亦惊。
几回枕上睡初觉,残夜孤鸿不忍听。
“几回枕上睡初觉,残夜孤鸿不忍听”的上一句是少年梦草已伤情,老来梦草骨亦惊。该诗句出自李昌祺的作品《朱纪善梦草轩》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111800_7.html
下邳壮节伊谁如,谈兵早读孙吴书。
夜庐母冢辄流血,晓陷敌阵随捐躯。
西江都帅誇贤子,为子为臣亦如此。
承欢敌忾嗣前人,岂直相传袭金紫。
大廷宠赠祖父功,明威昭勇官资崇。
碑烦史笔制词美,诰锡奎章题字浓。
怙恃九原嗟不作,想像音容空泪落。
致养无由奉笋鲑,竭诚但愿倾葵藿。
裨校同推智略深,亲恩国事两关心。
吾知燕颔封侯相,汉代将军重见今。
右军真迹兰亭,秘藏玉匣昭陵久。
蓦然惊见,夜光明月,焕辉窗牖。
穆穆诚斋,濡毫临出,远过颜柳。
把琼钩宝画,比方古本,此本断、应居首。
写在金笺纸上,竞传观、怎禁磨揉。
故教铁笔,连图入石,要令难朽。
羡尔良工,艺能巧妙,于今稀有。
细看来、恰似生成喝采,那雕镌手。
天语褒嘉百辟闻,升沈回首一时分。
怜才误到刍荛质,万死难酬不世恩。
吴山绕舍栽奇卉,几树凌寒绽繁蕊。
同云黯黯天茫茫,朝来素萼添粉妆。
缤纷六出乱飞舞,似与五出争妍芳。
水边沙际失疏影,野外风前飘暗香。
徐君想是罗浮客,惯貌花容染花色。
酒酣兴适弗自珍,贵士幽人皆觅得。
兹图所写尤精神,正开侧吐俱逼真。
冰肌清瘦最耐冷,玉质轻盈不受尘。
费侯吾知聊托意,展玩追怀旧游地。
遥忆逋仙莫可招,虽逢驿使那堪寄。
眼中画手多凡庸,八十之年老更工。
岂必西湖船里看,闲斋坐对胜推篷。
垂老频逢岁薄收,秋租多欠卖耕牛。
县官不暇怜饥馁,唤拽官车上陕州。