更漏永、迟迟停鼓。
天上人间当此遇。
正年少、尽香车宝马,次第追随士女。
看往来、巷陌连甍,簇起星毬无数。
政简物阜清闲处。
听笙歌、鼎沸频举。
灯焰暖、庭帏高下,红影相交知几户。
恣欢笑、道今宵景色,胜前时几度。
细算来、皇都此夕,消得喧传今古。
排备绮席成行,炉喷袅、沈檀轻缕。
睹遨游彩仗,疑是神仙伴侣。
欲飞去、恨难留住。
渐到蓬瀛步。
愿永逢、恁时恁节,且与风光为主。
“渐到蓬瀛步”的上一句是欲飞去、恨难留住;“渐到蓬瀛步”的下一句是愿永逢、恁时恁节,且与风光为主。该诗句出自赵长卿的作品《宝鼎现 上元》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116269_14.html
离绪千重,角声偏著羁人枕。
那堪酒醒。
勾引愁难整。
门锁黄昏,月浸梅花冷。
人初静。
斗垂天迥。
雁落清江影。
暑风吹雨仙源过,深院静,凉于水。
莲花郎面,翠幢红粉,烘人香细。
别院新番,曲成初按,词清声脆。
奈难堪羞涩,朦松病眼,无心听,笙簧美。
还记当年此际。
叹飘零、萍踪千里。
楚云寂寞,吴歌凄切,成何情意。
因念而今,水乡潇洒,风亭高致。
对花前可是,十分蒙斗,肯辜欢醉。
闲上西楼供远望。
一曲新声,巧媚谁家唱。
独倚危栏听半晌。
长江快泻澄无浪。
清泪恰同春水涨。
拭尽重流,触事如何向。
不觉黄昏灯已上。
旧愁还是新愁样。
梁上双双海燕归。
故人应不寄新诗。
柳梧阴里高还下,帘幕中间去复回。
追盛事,忆乌衣。
王家巷陌日沈西。
兴亡无限惊心语,说与时人总不知。
蜂蜜酿成花已飞。
海棠次第雨胭脂。
园林检点春归也,只有萦风柳带垂。
情默默,恨依依。
可人天气日长时。
东风恰好寻芳去,何事驱驰作别离。