更漏永、迟迟停鼓。
天上人间当此遇。
正年少、尽香车宝马,次第追随士女。
看往来、巷陌连甍,簇起星毬无数。
政简物阜清闲处。
听笙歌、鼎沸频举。
灯焰暖、庭帏高下,红影相交知几户。
恣欢笑、道今宵景色,胜前时几度。
细算来、皇都此夕,消得喧传今古。
排备绮席成行,炉喷袅、沈檀轻缕。
睹遨游彩仗,疑是神仙伴侣。
欲飞去、恨难留住。
渐到蓬瀛步。
愿永逢、恁时恁节,且与风光为主。
“天上人间当此遇”的上一句是更漏永、迟迟停鼓;“天上人间当此遇”的下一句是正年少、尽香车宝马,次第追随士女。该诗句出自赵长卿的作品《宝鼎现 上元》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116269_3.html
黄昏时候,诮不语、心如醉。
无眠凝想,别来绣阁,多应憔悴。
上了灯儿,知是睡哩坐哩。
蓦思归计。
又还是重屈指。
从今已后,暌离千万,且休容易。
这底凄惶,你看是谁不是。
雪霁山横,翠涛拥起千重恨。
砌成愁闷。
那更梅花褪。
凤管云笙,无不萦方寸。
叮咛问。
泪痕羞揾。
界破香腮粉。
世谛人多错。
阿谁将、虚名微利,放教轻著。
万事莫非前定了,选甚微如饮酌。
算徒诧、龙韬豹略。
纵使龙头安尺木,更从教、豹变生三角。
浑是梦,恍如昨。
吾庐自笑常虚廓。
对残编、磨穿枯砚,生涯微薄。
负郭田园能有几,随分安贫守约。
要不改、箪瓢颜乐。
西掖北扉终须到,且嘲风咏月常相谑。
更要甚,万金药。
小亭烟柳水溶溶。
野花白白红红。
恼人池上晚来风。
吹损春容。
又是清明天气,记当年、小院相逢。
凭栏幽思几千重。
残杏香中。
薄雾轻阴酿晓寒。
起来宿酒尚酡颜。
柳莺何事苦关关。
新恨旧愁俱唤起,当年紫袖看弓弯。
泪和梅雨两潸潸。