更漏永、迟迟停鼓。
天上人间当此遇。
正年少、尽香车宝马,次第追随士女。
看往来、巷陌连甍,簇起星毬无数。
政简物阜清闲处。
听笙歌、鼎沸频举。
灯焰暖、庭帏高下,红影相交知几户。
恣欢笑、道今宵景色,胜前时几度。
细算来、皇都此夕,消得喧传今古。
排备绮席成行,炉喷袅、沈檀轻缕。
睹遨游彩仗,疑是神仙伴侣。
欲飞去、恨难留住。
渐到蓬瀛步。
愿永逢、恁时恁节,且与风光为主。
“愿永逢、恁时恁节,且与风光为主”的上一句是渐到蓬瀛步。该诗句出自赵长卿的作品《宝鼎现 上元》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116269_15.html
最苦是离愁。
行坐里、只在心头。
待要作个巫山梦,孤衾展转,无眠到晓,和梦都休。
梦里也无由。
谁敢望、真个绸缪。
暂时不见浑闲事,只愁柳絮杨花,自来摆荡难留。
是平分春色,梦草池塘,暖风帘幕。
昨夜三台,灿天边芝角。
自是君家,庆流泽远,降生申崧岳。
厚德温良,高才粹雅,渊源学博。
何事丹墀,尚淹阔步,未许中原,少勤方略。
且对笙歌,醉黄金错落。
蕊洞珠宫,媚人桃李,趁青春绰约。
绿意红情,成阴结子,五云楼阁。
夜来暖趁海棠时。
脸边匀透胭脂。
乱红娇影困垂垂。
睡损杨妃。
多少肉温香润,朱唇绿鬓相偎。
晚风何苦过台西。
断送春归。
坐看销金暖帐中。
羔儿酒美兽煤红。
浅斟低唱好家风。
爱客东君多解事,晚妆新与画眉峰。
便须催唤出房栊。
天教占得如簧,巧声乍啭千娇媚。
金衣衬著,风流模样,于中可是。
红杏香中,绿杨阴处,多应饶你。
向黄昏、苦苦娇啼怨别,那堪更、东风起。
别有诗肠鼓吹。
未关他、等闲俗耳。
双柑斗酒,当时曾是,高人留意。
南国春归,上阳花落,止添憔悴。
念啼声欲碎,何人解作留春计。