出自宋朝赵长卿的《蝶恋花 其一 登楼晚望,闻歌声清婉而作此》
闲上西楼供远望。
一曲新声,巧媚谁家唱。
独倚危栏听半晌。
长江快泻澄无浪。
清泪恰同春水涨。
拭尽重流,触事如何向。
不觉黄昏灯已上。
旧愁还是新愁样。
一曲新声,巧媚谁家唱。
独倚危栏听半晌。
长江快泻澄无浪。
清泪恰同春水涨。
拭尽重流,触事如何向。
不觉黄昏灯已上。
旧愁还是新愁样。
出自宋朝赵长卿的《蝶恋花 其一 登楼晚望,闻歌声清婉而作此》
“闲上西楼供远望”的下一句是一曲新声,巧媚谁家唱。该诗句出自赵长卿的作品《蝶恋花 其一 登楼晚望,闻歌声清婉而作此》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116438_1.html
闲路踏花来,闲逐清和去。
来去虽然总是闲,有多少伤心处。
红碧好池塘,朱绿深庭户。
随分山歌社舞中,且乐陶陶趣。
春事犹馀十日,吴蚕早已三眠。
多情忍对落花前。
酴醾飘暖雪,荷叶媚晴天。
香淡无心浸酒,绿浮可意邀船。
时光堪恨也堪怜。
单衣三月暮,歌扇一番圆。
花前月下会鸳鸯。
分散两情伤。
临行祝付真意,臂间皓齿留香。
还更毒,又何妨。
尽成疮。
疮儿可后,痕儿见在,见后思量。
半窗斜月。茅店萧条灯已灭。
床下蛩声。声动凄凉不忍听。
终宵无寐。覆去翻来真个是。
屈指归期。应是梅花烂熳时。
娇马频嘶。
晓霜浓、寒色侵衣。
凤帷私语处,翻成离怨不胜悲。
更与叮咛祝后期。
素约谐心事,重来了、比看相思。
如何见得,明年春事浓时。
稳乘金腰袅,来烂醉、玉东西。