出自宋朝赵长卿的《蝶恋花 其一 登楼晚望,闻歌声清婉而作此》
闲上西楼供远望。
一曲新声,巧媚谁家唱。
独倚危栏听半晌。
长江快泻澄无浪。
清泪恰同春水涨。
拭尽重流,触事如何向。
不觉黄昏灯已上。
旧愁还是新愁样。
一曲新声,巧媚谁家唱。
独倚危栏听半晌。
长江快泻澄无浪。
清泪恰同春水涨。
拭尽重流,触事如何向。
不觉黄昏灯已上。
旧愁还是新愁样。
出自宋朝赵长卿的《蝶恋花 其一 登楼晚望,闻歌声清婉而作此》
“一曲新声,巧媚谁家唱”的上一句是闲上西楼供远望;“一曲新声,巧媚谁家唱”的下一句是独倚危栏听半晌。该诗句出自赵长卿的作品《蝶恋花 其一 登楼晚望,闻歌声清婉而作此》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116438_2.html
天净姮娥初整驾。
桂魄蟾辉,来趁清和夜。
费尽丹青无计画。
纤纤侧向疏桐挂。
人在扶疏桐影下。
耳畔轻轻,细说家常话。
年少难留应不借。
未歌先咽歌还罢。
新元才过,渐融和气,先到帘帏。
谩闲绕、柳径花蹊里。
探看试、春来未。
年时曾把春抛弃。
与春光陪泪。
待今春、日日花前沉醉。
款细偎红翠。
一味风流一味香。
十分浓艳十分妆。
自然娇态自然芳。
楼上好风楼下水,雪前栏槛竹前窗。
也宜单著也宜双。
晚来无奈伤心处。
见红叶、随风舞。
解鞍还向乱山深,黄昏后、不成情绪。
先来离恨,打叠不下,天气还凄楚。
风儿住后云来去。
装撰些儿雨。
无眠托首对孤灯,好语向谁分付。
从来烦恼,吓得胆碎,此度难担负。
閤儿幽静处,围炉面小窗。
好是斗头儿坐,梅烟炷、返魂香。
对火怯夜冷,猛饮消漏长。
饮罢且收拾睡,斜月照、满帘霜。