宛如旧苑花枝里,曙色将开弄晓晴。
此时玉栊犹未启,此日金屏夜如水。
梦中隐隐听绵蛮,起见墙东映日斑。
墙东映日花枝煖,睍睆绵蛮啼渐缓。
乍穿锦叶暂停留,移到金窗更宛转。
可怜宛转最多情,可惜间关写不成。
秦女箫中三四弄,吴娘曲里百千声。
今来百草翻红色,今日听莺度锦陌。
谁解参差远趁人,自伤漂荡还为客。
参差漂荡逐流莺,百变风前断续生。
金刀细剪流莺语,依徙春城不忍听。
“金刀细剪流莺语,依徙春城不忍听”的上一句是参差漂荡逐流莺,百变风前断续生。该诗句出自毛奇龄的作品《听流莺歌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/133813_12.html
玉田道士井公才,白日分星石上排。
总是还乡人不识,尽留洞府看棋来。
嘒嘒临妆阁,微微曳晚风。
佳人双鬓薄,不复桂青虫。
九日匡庐下,征帆尚未开。
但看青嶂立,不见白衣来。
两年彭泽县,真负菊花杯。
早队驱长涧,前行俯峻鞍。
缨枪移树小,铃铎隔坡寒。
雨隙分鸦路,天低上蚁盘。
王阳时在险,泪落不能乾。
神龙堕地便生角,凤雏出林成羽毛。
不见宣城施彦悫,少年特达倾人豪。
春花初开启官舍,豪客当杯酒如泻。
锦袍绿发衣带红,摇笔荧荧烛光下。
烛光映笔笔花落,展卷生风动油幕。
满座咨嗟倒白波,一庭风雨翻红药。
高阳旧里擅才子,元季双慈近谁似。
毛甡夙岁曾渡淮,但见杨家一童子。
宣城文章将起衰,庭前卓荦真龙媒。
毛甡自伤徒老大,见此不觉心为摧。
强颜捉笔拟酬和,举手落盏空徘徊,看花愁见新花开。