宛如旧苑花枝里,曙色将开弄晓晴。
此时玉栊犹未启,此日金屏夜如水。
梦中隐隐听绵蛮,起见墙东映日斑。
墙东映日花枝煖,睍睆绵蛮啼渐缓。
乍穿锦叶暂停留,移到金窗更宛转。
可怜宛转最多情,可惜间关写不成。
秦女箫中三四弄,吴娘曲里百千声。
今来百草翻红色,今日听莺度锦陌。
谁解参差远趁人,自伤漂荡还为客。
参差漂荡逐流莺,百变风前断续生。
金刀细剪流莺语,依徙春城不忍听。
“宛如旧苑花枝里,曙色将开弄晓晴”的上一句是听流莺,百啭在春城;“宛如旧苑花枝里,曙色将开弄晓晴”的下一句是此时玉栊犹未启,此日金屏夜如水。该诗句出自毛奇龄的作品《听流莺歌》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/133813_2.html
清都仙观华峰头,高峙金银十二楼。
紫玉栏边晞绿发,碧桃花下卧青牛。
何年示我三门诀,共向蓬山顶上游。
中丞初拜玺书行,独坐南床旧有名。
此去开藩跨建业,临岐赐宴在端明。
襄中羊祐方开府,海上卢循早罢兵。
千顷烟波环震泽,看来不及使君清。
少壮提携每及肩,何期垂老共归田。
长因亲在娱良日,最忆君曾使奉天。
焚草只愁闻向外,衔杯不觉感从前。
黄门五十为京兆,诎指于今又廿年。
月落武阳碑下。
控鹊血,挽牛螉。
看烽红。
夜半军中女子,鼓声寒不雄。
恰是深闺人去,梦魂中。
为听吴兴旧妓童,身披鹤氅坐当中。
宛然人在天台路,万朵桃花夹面红。