虎头妙笔夜通灵,主爵郎中羞画史。
杨君画眼空四海,剩把金奁贮奇诡。
榆关牧马边草秋,一骑一纵骅与骝。
阿谁青骢嚼金勒,拔剑奔逐髯怒虬。
提弓空捍鸣镝尽,尘沙马耳风飕飕。
筼筜谷中一梢出,冷蕊相看冰雪骨。
葵花二色空争妍,没骨丹青翰水墨。
猿猱两两雄顾雌,獐鼠伎伎母趁儿。
水禽并下照秋水,足踏枯荷浸莲漪。
人间清景能几许,野马战场祇尺咫。
芸窗一幅水沉烟,俛仰乾坤千古意。
“水禽并下照秋水,足踏枯荷浸莲漪”的上一句是猿猱两两雄顾雌,獐鼠伎伎母趁儿;“水禽并下照秋水,足踏枯荷浸莲漪”的下一句是人间清景能几许,野马战场祇尺咫。该诗句出自何梦桂的作品《芸窗集画图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/250748_10.html
自笑衰鸿病起低,更怜落树夜乌啼。
月明好认南飞去,剩有高枝可择栖。
蓬蓬窣窣,睡梦惊回早。
谁为散天花,遍人间,夜深分晓。
虚空幻出,富贵照乾坤,琼万顷,玉千株,莫道壶天杳。
平明三尺,不拣江南道。
只怕不坚牢,被天工、小儿翻倒。
凝冰泮水,世态总无凭,明日事,昨朝人,谁丑还谁好。
云水悠悠万里身,芦花明月落江城。
从来不带苏郎信,莫与人间受浪名。
天寒白月堕西湖,血泪啼枯听薤歌。
食子俱亡收子在,近孙犹少远孙多。
北邙有地存诗窖,后圃无人负鞠窠。
欲志鲁山惭四绝,空遗陈迹照松萝。
采芳遗所思,所思道幽绝。
濯发沐兰膏,卷然在发末。
鴂啼众芳萎,微物固先识。
我方行迈迈,我载歌昔昔。
操舟入觞深,被发出梁沫。
至人本神游,讵知见者惑。
畏途窘善步,变境乏全德。
委顺天地间,谁主复谁客。