虎头妙笔夜通灵,主爵郎中羞画史。
杨君画眼空四海,剩把金奁贮奇诡。
榆关牧马边草秋,一骑一纵骅与骝。
阿谁青骢嚼金勒,拔剑奔逐髯怒虬。
提弓空捍鸣镝尽,尘沙马耳风飕飕。
筼筜谷中一梢出,冷蕊相看冰雪骨。
葵花二色空争妍,没骨丹青翰水墨。
猿猱两两雄顾雌,獐鼠伎伎母趁儿。
水禽并下照秋水,足踏枯荷浸莲漪。
人间清景能几许,野马战场祇尺咫。
芸窗一幅水沉烟,俛仰乾坤千古意。
“人间清景能几许,野马战场祇尺咫”的上一句是水禽并下照秋水,足踏枯荷浸莲漪;“人间清景能几许,野马战场祇尺咫”的下一句是芸窗一幅水沉烟,俛仰乾坤千古意。该诗句出自何梦桂的作品《芸窗集画图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/250748_11.html
蓬蓬窣窣,睡梦惊回早。
谁为散天花,遍人间,夜深分晓。
虚空幻出,富贵照乾坤,琼万顷,玉千株,莫道壶天杳。
平明三尺,不拣江南道。
只怕不坚牢,被天工、小儿翻倒。
凝冰泮水,世态总无凭,明日事,昨朝人,谁丑还谁好。
云水悠悠万里身,芦花明月落江城。
从来不带苏郎信,莫与人间受浪名。
灵山何许问巫凡,狭地知难旋舞衫。
枕上病虽忧白傅,床前教肯愧陈咸。
君宜借力宽诗课,我亦埋头事药椷。
种朮养凫随分足,岂因富贵堕涎馋。
明月堕我檐,白云生我屋。
明发起振衣,出户聊踯躅。
青冥下輶轩,皇华照幽谷。
乾坤散清气,固不在恶木。
孔盖霓旌,月佩云裳,人间女仙。
问韶光九十,何如今日,花朝百五,好是明年。
戏舞称觞,一堂家庆,眼见儿孙曾又玄。
奇绝处,看菱花白发,不改朱颜。
当年。
手种红莲。
笑几度桑田沧海乾。
想蟾胎鍊就,紫皇灵药,龙髯飞堕,玉女云軿。
青鸟重来,红霞俨在,一曲云和犹未闲。
羞尘世,把蛾眉蝉鬓,空为谁妍。