虎头妙笔夜通灵,主爵郎中羞画史。
杨君画眼空四海,剩把金奁贮奇诡。
榆关牧马边草秋,一骑一纵骅与骝。
阿谁青骢嚼金勒,拔剑奔逐髯怒虬。
提弓空捍鸣镝尽,尘沙马耳风飕飕。
筼筜谷中一梢出,冷蕊相看冰雪骨。
葵花二色空争妍,没骨丹青翰水墨。
猿猱两两雄顾雌,獐鼠伎伎母趁儿。
水禽并下照秋水,足踏枯荷浸莲漪。
人间清景能几许,野马战场祇尺咫。
芸窗一幅水沉烟,俛仰乾坤千古意。
“阿谁青骢嚼金勒,拔剑奔逐髯怒虬”的上一句是榆关牧马边草秋,一骑一纵骅与骝;“阿谁青骢嚼金勒,拔剑奔逐髯怒虬”的下一句是提弓空捍鸣镝尽,尘沙马耳风飕飕。该诗句出自何梦桂的作品《芸窗集画图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/250748_5.html
观风祠下谒先生,隔世相知重感情。
归向中州诸老说,且休拈出此山名。
自辽东鹤去,算何人、插得翅能飞。
笑平生错铸,儒冠误识,者也焉之。
谩道寒蚕冰底,瓮茧解成丝。
何许丝千丈,补得龙衣。
镜里不堪勋业,纵梦中八翼,不到天墀。
看墦间富贵,妻妾笑施施。
对青山、千年不老,但梅花、头白伴人衰。
严陵路,年年潮水,不上渔矶。
孔盖霓旌,月佩云裳,人间女仙。
问韶光九十,何如今日,花朝百五,好是明年。
戏舞称觞,一堂家庆,眼见儿孙曾又玄。
奇绝处,看菱花白发,不改朱颜。
当年。
手种红莲。
笑几度桑田沧海乾。
想蟾胎鍊就,紫皇灵药,龙髯飞堕,玉女云軿。
青鸟重来,红霞俨在,一曲云和犹未闲。
羞尘世,把蛾眉蝉鬓,空为谁妍。
更静钟初定。
捲珠帘、人人独立,怨怀难忍。
欲拨金猊添沉水,病力厌厌不任。
任蝶粉、蜂黄消尽。
亭北海棠还开否,纵金钗、犹在成长恨。
花似我,瘦应甚。
凄凉无寐闲衾枕。
看夜深、紫垣华盖,低摇红柄。
重拂罗裳蹙金线,尘满双鸳花胜。
孤负我、花期春令。
不怕镜中羞华发,怕镜中、舞断孤鸾影。
天尽处,悠悠兴。
吁嗟世事落黄间,倦矣人间行路难。
流水已随钟子老,仙舟徒羡李膺观。
从来豪杰为时出,到底功名耐久看。
大厦将成要梁栋,雪深方见玉龙寒。