夜饭牛,饭牛霜下藁。
草香藁软牛饱肥,黄犊跳梁犍卧噍。
烟蓑雨笠犊鼻裈,髫龀饭牛今已老。
有时扣角苦劳碌,人世触蛮等双角。
古今名利成战场,不似倒骑牛背乐。
君不见齐宁戚,长夜饭牛歌白石。
漫漫待旦骭衣单,待旦未明何嗟及。
又不见百里奚未遇时,未遇饭牛人不知。
平生爵禄不入心,何故要秦五羊皮。
老翁牵牛傍流水,水不饮牛宁洗耳。
入去山中深更深,芦管一声千古意。
乾坤旦暮不曾知,那问人间荣辱事。
“老翁牵牛傍流水,水不饮牛宁洗耳”的上一句是平生爵禄不入心,何故要秦五羊皮;“老翁牵牛傍流水,水不饮牛宁洗耳”的下一句是入去山中深更深,芦管一声千古意。该诗句出自何梦桂的作品《饭牛歌为胡子徽作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/250749_11.html
神仙地理无多诀,未用寻龙先看峡。
次看峡内有明堂,外峡内堂垣气结。
交结深时垣气牢,交结浅时垣气泄。
回看远障起星峰,认得星峰是祖宗。
祖宗派下分嫡庶,庶是旁枝嫡正龙。
足趾未曾登绝顶,如何辨认嫡庶踪。
庶是旁枝为外从,嫡子必居堂奥中。
此是大法论嫡庶,未是穷源寻极致。
眼前大法既能明,更看嫡枝辨臧否。
譬如人家有嫡儿,或贤或否不易知。
贤者起家不肖败,嫡枝还更有妍媸。
到此须是牢著眼,切莫泥取嫡谓奇。
龙到成形方结穴,若不成形总虚设。
倾攲破碎缩肿粗,杂乱摆窜瘦死绝。
凡属此类不劳看,认得正龙成丑拙。
认形既真穴亦真,真形真穴自天成。
左右必有真缠护,真案真朝无异情。
地真气象自然别,山必绸缪水回折。
葱葱郁郁日回环,入眼精神俱焕发。
设从流派问源头,定是祖宗真骨血。
虽然龙真穴自真,或隐或显多误人。
正结人人能识得,不识偏颇闪侧情。
地有怪穴无怪局,认局方知穴法精。
毫釐之缪隔千里,万水千山差一指。
横斜直曲跬步间,撼动山川泣神鬼。
一山入脉百山随,尺寸高低认玄秘。
穴真节节自相符,若不相符穴是虚。
龙真穴假祸福异,误杀世人徒信书。
眼力不在书纸上,泥书空画葫芦样。
扫除万卷总虚谈,收入灵犀一点间。
人于崖下送君还,回首人间梦觉关。
谁识巅崖隔风雨,一重山外一重山。
倚遍层楼数曙星,鹧鸪声里暗惊春。
开元耆旧今无几,怕听尊前唱永新。
玉颊寒肌强对人,今年清瘦不胜春。
相知只有窗前月,摹写春风水上身。
双杏坛前花自春,登坛宛见仲尼心。
千年此树几寒暑,一线生机无古今。
西狩事非成反袂,缁林曲在尚鸣琴。
閒花满地乾坤老,三叹遗风感慨深。