夜饭牛,饭牛霜下藁。
草香藁软牛饱肥,黄犊跳梁犍卧噍。
烟蓑雨笠犊鼻裈,髫龀饭牛今已老。
有时扣角苦劳碌,人世触蛮等双角。
古今名利成战场,不似倒骑牛背乐。
君不见齐宁戚,长夜饭牛歌白石。
漫漫待旦骭衣单,待旦未明何嗟及。
又不见百里奚未遇时,未遇饭牛人不知。
平生爵禄不入心,何故要秦五羊皮。
老翁牵牛傍流水,水不饮牛宁洗耳。
入去山中深更深,芦管一声千古意。
乾坤旦暮不曾知,那问人间荣辱事。
“草香藁软牛饱肥,黄犊跳梁犍卧噍”的上一句是夜饭牛,饭牛霜下藁;“草香藁软牛饱肥,黄犊跳梁犍卧噍”的下一句是烟蓑雨笠犊鼻裈,髫龀饭牛今已老。该诗句出自何梦桂的作品《饭牛歌为胡子徽作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/250749_3.html
海边元不为鱼来,力怯江风薄岸回。
白水苍烟随分足,连云鸷鸟不须猜。
莫向扬州唱竹西,枯桑海水自相知。
笼中老鹤千年翅,冰下寒蚕五色丝。
官小暂淹山谷驾,庭閒好和老坡诗。
凌风更上丹山顶,应笑人间蚁垤卑。
当年曾忆赋高唐,回首邯郸事渺茫。
黄阁故人千里月,青山老我半头霜。
交情脉脉园中柳,忧思悠悠陌上桑。
吹断参差天欲暮,薄言兰芷寄衡湘。
佐邑三年去后思,祇今无奈送行时。
不谐白雪皇荂耳,谩指清风恶木枝。
台府无心空里镜,士民有口路傍碑。
锦溪流下严陵濑,八月潮来有转期。
崇牙枞枞,贲鼓逢逢。
始作之以荆衡底贡之新革,试叩之以巴蜀故产之孤桐。
雷震一声草木拆,蠖信其屈龙起蛰。
天地䜣合万物苏,阳气宣声阴屏迹。
矇瞍一鼓歌辟雍,始与斯民发童蒙。
大胥再鼓徵学士,复与学者开天聪。
当其俎豆前陈,甫掖山立。
缀兆序位,登降终日。
吾故鼓之以相礼,所以作尔之强力。
乃若冠盖孔孟,佩服程朱。
鸡鸣而起,亦步亦趋。
吾故鼓之以戒晨,所以觉尔之迷途。
至若理欲昏明,义利白黑。
夕惕不谨,日省何益。
吾故鼓之以谨昏,所以使尔非心之必斥。
呜呼,鼓人职废周礼湮,方叔入汉鼓收声。
举世聩聩呼不应,千载孔堂丝竹音。
镗然一鼓惊雷霆,撼动天地众耳醒。
昌黎老死石鼓裂,愧我才薄争奈此鼓文。