夜饭牛,饭牛霜下藁。
草香藁软牛饱肥,黄犊跳梁犍卧噍。
烟蓑雨笠犊鼻裈,髫龀饭牛今已老。
有时扣角苦劳碌,人世触蛮等双角。
古今名利成战场,不似倒骑牛背乐。
君不见齐宁戚,长夜饭牛歌白石。
漫漫待旦骭衣单,待旦未明何嗟及。
又不见百里奚未遇时,未遇饭牛人不知。
平生爵禄不入心,何故要秦五羊皮。
老翁牵牛傍流水,水不饮牛宁洗耳。
入去山中深更深,芦管一声千古意。
乾坤旦暮不曾知,那问人间荣辱事。
“乾坤旦暮不曾知,那问人间荣辱事”的上一句是入去山中深更深,芦管一声千古意。该诗句出自何梦桂的作品《饭牛歌为胡子徽作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/250749_13.html
安乐山前安乐窝,一窝深处白云多。
云来云去无人管,閒看虚檐燕葺窠。
衣冠堕涂炭,血肉膏斤斧。
喜闻使车来,犹歌来何暮。
苍生在颠崖,惟恐隔风雨。
谁为埋车轮,浑家白云住。
下有羊裘翁,清风清万古。
白马何方来,青丝红锦鞯。
手持省府檄,身著从事衫。
分麾莅属邑,衔命司括田。
一见为鸾凤,不肯为鹰鹯。
视民如有疾,见客似无官。
疲民得贾父,僻壤戴苏天。
群情有欲愬,百口难具宣。
君来五阅月,熟察民颠连。
严为浙偏垒,淳在严万山。
按图览舆地,邑境若斗然。
一分布阡陌,九分奠山川。
垦亩杂沙砾,斸土见水泉。
桑不给茧丝,农不供粥饘。
耕凿地力尽,租税民用殚。
江南享有国,钱塘馀百年。
地偏费实浩,额外赋益繁。
和买非正绢,茶役皆赢钱。
民穷未忍死,上慈政令宽。
三年输未足,一榜逋悉蠲。
遗黎戴白叟,尚能话兴元。
天朝大一统,地域跨八埏。
中邦定成赋,远氓均受廛。
吁嗟天地仁,岂使雨露偏。
君归勿委蛇,禁中需牧颇。
愿言述民劳,海表同恩波。
相彼西人好,东人争奈何。
一幅西湖画,谁将淡墨挥。
水浮孤屿出,山约五云飞。
雨洞猿啼湿,烟林鸟度微。
龙舟双翠楫,曾此夜游归。
曾向孤山斸薜萝,根株栗栉试摩挲。
持身惯历风波路,回首还怜雪月坡。
铁骨自将惟世用,赤心不偶奈时何。
会寻苍竹成龙去,莫向葛陂深处过。