记金刀素手,同在晴窗。
几度因风残絮,照花斜阳。
谁念我今无肠。
自少年、消磨疏狂。
但听雨挑灯,攲床病酒,多梦睡时妆。
飞花去,良宵长。
有丝阑旧曲,金谱新腔。
最恨湘云人散,楚兰魂伤。
身是客,愁为乡。
算玉箫、犹逢韦郎。
近寒食人家,相思未忘苹藻香。
“近寒食人家,相思未忘苹藻香”的上一句是算玉箫、犹逢韦郎。该诗句出自史达祖的作品《寿楼春 寻春服感念》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/260046_12.html
犀纹隐隐莺黄嫩,篱落翠深偷见。
细雨重移,新霜试摘,佳处一年秋晚。
荆江未远。
想橘友荒凉,木奴嗟怨。
就说风流,草泥来趁蟹螯健。
并刀寒映素手,醉魂沈夜饮,曾倩排遣。
沆瀣含酸,金罂裹玉,簌簌吴盐轻点。
瑶姬齿软。
待惜取团圆,莫教分散。
入手温存,帕罗香自满。
疏云萦碧岫。
带晚日摇光,半江寒皱。
越溪近远,空频向、过雁风边回首。
酸心一缕。
念水北、寻芳归后。
轻醉醒、堤月笼沙,鞍松宝轮飞骤。
秦楼屡约芳春,记扇背题诗,帕罗沾酒。
瘦愁易就。
因惊断、梦里桃源难又。
临风话旧。
想日暮、梅花孤瘦。
还静倚、修竹相思,盈盈翠袖。
娇月笼烟,下楚领、香分两朵湘云。
花房渐密时,弄杏笺初会,歌里殷勤。
沈沈夜久西窗,屡隔兰灯幔影昏。
自䌽鸾、飞入芳巢,绣屏罗荐粉光新。
十年未始轻分。
念此飞花,可怜柔脆销春。
空馀双泪眼,到旧家时郎谩染愁巾。
袖止说道凌虚,一夜相思玉样人。
但起来、梅发窗前,哽咽疑是君。
夜寒幽梦飞来,小梅影下东风晓。
蝶魂未冷,吾身良是,悠然一笑。
竹杖敲苔,布鞋踏冻,岁常先到。
傍苍林却恨,储风养月,须我辈、新诗吊。
永以南枝为好。
怕从今、逢花渐老。
愁消秀句,寒回斗酒,春心多少。
之子逃空,伊人遁世,又还惊觉。
但归来对月,高情耿耿,寄白云杪。
阔甚吴天,顿放得、江南离绪多少。
一雨为秋,凉气小窗先到。
轻梦听彻风蒲,又散入、楚空清晓。
问世间、愁在何处,不离澹烟衰草。
簟纹独浸芙蓉影,想凄凄、欠郎偎抱。
即今卧得云衣冷,山月仍相照。
方悔翠袖,易分难聚,有玉香花笑。
待雁来、先寄新词归去,且教知道。