门临溪一带,桥映竹千重。
剪凿基阶正,包藏景气浓。
诸岩分院宇,双岭抱垣墉。
舍利开层塔,香炉占小峰。
道场居士置,经藏大师封。
太子知栽植,神王守要冲。
由旬排讲座,丈六写真容。
佛语迦陵说,僧行猛虎从。
修罗抬日拒,楼至拔霜锋。
画井垂枯朽,穿池救噞喁。
蕉非难败坏,槿喻暂丰茸。
宝界留遗事,金棺灭去踪。
钵传烘玛瑙,石长翠芙蓉。
影帐纱全落,绳床土半壅。
荒林迷醉象,危壁亚盘龙。
行色怜初月,归程待晓钟。
心源虽了了,尘世苦憧憧。
宿荫高声忏,斋粮并力舂。
他生再来此,还愿总相逢。
“影帐纱全落,绳床土半壅”的上一句是钵传烘玛瑙,石长翠芙蓉;“影帐纱全落,绳床土半壅”的下一句是荒林迷醉象,危壁亚盘龙。该诗句出自元稹的作品《度门寺》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/34330_15.html
神鞭鞭宇宙,玉鞭鞭骐骥。
紧綛野节鞭,本用鞭赑屃。
使君鞭甚长,使君马亦利。
司马并马行,司马马憔悴。
短鞭不可施,疾步无由致。
使君驻马言,愿以长鞭遗:给与。《六书故·人九》:“遗,有所留与,因谓之遗。”)。
此遗不寻常,此鞭不容易熟视尧曰:‘无以易尧。’遂拜尧为御史大夫。”颜师古注:“言尧可为之,馀人不能胜也。易,代也。”)。
金坚无缴绕,玉滑无尘腻。
青蛇坼生石,不刺山阿地。
乌龟旋眼斑,不染红头泪。
长看雷雨痕,未忍驽骀试。
持用换所持,无令等闲弃。
答云君何奇,赠我君所贵。
我用亦不凡,终身保明义。
誓以鞭奸顽,不以鞭蹇踬。
指撝狡兔踪,决挞怪龙睡。
借令寸寸折,节节不虚坠。
因作换鞭诗,诗成谓同志。
而我得闻之,笑君年少意。
安用换长鞭,鞭长亦奚为。
我有鞭尺馀,泥抛风雨渍。
不拟闲赠行,唯将烂誇醉。
春来信马头,款缓花前辔。
愿我迟似挛,饶君疾如翅。
红尘扰扰日西徂,我兴云心两共孤。
暂出已遭千骑拥,故交求见一人无。
百篇书判从饶白,八米诗章未伏卢。
最笑近来黄叔度,自投名刺占陂湖。
今日樽前败饮名,三杯未尽不能倾。
怪来花下长先醉,半是春风荡酒情。
昔日戏言身后意,今朝皆到眼前来。
衣裳已施行看尽,针线犹存未忍开。
尚想旧情怜婢仆,也曾因梦送钱财。
诚知此恨人人有,贫贱夫妻百事哀。
君骨久为土,我心长似灰。
百年何处尽,三夜梦中来。
逝水良已矣,行云安在哉?
坐看朝日出,众鸟双裴回。