门临溪一带,桥映竹千重。
剪凿基阶正,包藏景气浓。
诸岩分院宇,双岭抱垣墉。
舍利开层塔,香炉占小峰。
道场居士置,经藏大师封。
太子知栽植,神王守要冲。
由旬排讲座,丈六写真容。
佛语迦陵说,僧行猛虎从。
修罗抬日拒,楼至拔霜锋。
画井垂枯朽,穿池救噞喁。
蕉非难败坏,槿喻暂丰茸。
宝界留遗事,金棺灭去踪。
钵传烘玛瑙,石长翠芙蓉。
影帐纱全落,绳床土半壅。
荒林迷醉象,危壁亚盘龙。
行色怜初月,归程待晓钟。
心源虽了了,尘世苦憧憧。
宿荫高声忏,斋粮并力舂。
他生再来此,还愿总相逢。
“荒林迷醉象,危壁亚盘龙”的上一句是影帐纱全落,绳床土半壅;“荒林迷醉象,危壁亚盘龙”的下一句是行色怜初月,归程待晓钟。该诗句出自元稹的作品《度门寺》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/34330_16.html
处处侯门可曳裾,人人争事蜀尚书。
摩天气直山曾拔,澈底心清水共虚。
鹏翼已翻君好去,乌头未变我何如。
殷勤为话深相感,不学冯谖待食鱼。
楚俗物候晚,孟冬才有霜。
早农半华实,夕水含风凉。
遐想云外寺,峰峦渺相望。
松门接官路,泉脉连僧房。
微露上弦月,暗焚初夜香。
谷深烟壒净,山虚钟磬长。
念此清境远,复忧尘事妨。
行行即前路,勿滞分寸光。
窦家能酿销愁酒,但是愁人便与销。
愿我共君俱寂寞,只应连夜复连朝。
双雉在野时,可怜同嗜欲。
毛衣前后成,一种文章足。
一雉独先飞,冲开芳草绿。
网罗幽草中,暗被潜羁束。
剪刀摧六翮,丝线缝双目。
啖养能几时,依然已驯熟。
都无旧性灵,返与他心腹。
置在芳草中,翻令诱同族。
前时相失者,思君意弥笃。
朝朝旧处飞,往往巢边哭。
今朝树上啼,哀音断还续。
远见尔文章,知君草中伏。
和鸣忽相召,鼓翅遥相瞩。
畏我未肯来,又啄翳前粟。
敛翮远投君,飞驰势奔蹙。
罥挂在君前,向君声促促。
信君决无疑,不道君相覆。
自恨飞太高,疏罗偶然触。
看看架上鹰,拟食无罪肉。
君意定何如,依旧雕笼宿。
石矶江水夜潺湲,半夜江风引杜鹃。
灯暗酒醒颠倒枕,五更斜月入空船。