门临溪一带,桥映竹千重。
剪凿基阶正,包藏景气浓。
诸岩分院宇,双岭抱垣墉。
舍利开层塔,香炉占小峰。
道场居士置,经藏大师封。
太子知栽植,神王守要冲。
由旬排讲座,丈六写真容。
佛语迦陵说,僧行猛虎从。
修罗抬日拒,楼至拔霜锋。
画井垂枯朽,穿池救噞喁。
蕉非难败坏,槿喻暂丰茸。
宝界留遗事,金棺灭去踪。
钵传烘玛瑙,石长翠芙蓉。
影帐纱全落,绳床土半壅。
荒林迷醉象,危壁亚盘龙。
行色怜初月,归程待晓钟。
心源虽了了,尘世苦憧憧。
宿荫高声忏,斋粮并力舂。
他生再来此,还愿总相逢。
“门临溪一带,桥映竹千重”的上一句是北祖三禅地,西山万树松;“门临溪一带,桥映竹千重”的下一句是剪凿基阶正,包藏景气浓。该诗句出自元稹的作品《度门寺》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/34330_2.html
近日金銮直,亲于汉珥貂。
内人传帝命,丞相让吾僚。
浙郡悬旌远,长安谕日遥。
因君蕊珠赠,还一梦烟霄。
昔在京城心,今在吴楚末。
千山道路险,万里音尘阔。
天上参与商,地上胡与越。
终天升沈异,满地网罗设。
心有无朕环,肠有无绳结。
有结解不开,有环寻不歇。
山岳移可尽,江海塞可绝。
离恨若空虚,穷年思不彻。
生莫强相同,相同会相别。
我年三十二,鬓有八九丝。
非无官次第,其如身早衰。
今人夸贵富,肉食与妖姬。
而我俱不乐,贵富亦何为。
况逢多士朝,贤俊若布棋。
班行次第立,朱紫相参差。
谟猷密勿进,羽檄纵横驰。
监察官甚小,发言无所裨。
小官仍不了,谴夺亦已随。
时或不之弃,得不自弃之。
陶君喜不遇,顾我复何疑。
潜书周隐士,白云今有期。
闷见汉江流不息,悠悠漫漫竟何成。
江流不语意相问,何事远来江上行。
八荒同日月,万古共山川。
生死既由命,兴衰还付天。
栖栖王粲赋人,建安七子之一。汉末,关中大乱,王粲赴荆州依刘表,不被重用,郁郁寡欢,游当阳城楼,眺望远方而作《登楼赋》,抒发久滞他乡而才能不得施展之情。),愤愤屈平篇被秦将白起攻破而东迁于陈之事作,“哀故都之弃捐,宗社之丘墟,人民之离散,顷襄之不能效死以拒秦,而亡可待也。”)。
各自埋幽恨,江流终宛然。