将过值风雨,路不通马牛。
丁壮四五人,篮舆时更休。
转谷逢烟火,下隰多田畴。
偃穟黄压亩,刈麻东盈丘。
始觉山门深,长松如腾虬。
直上百馀尺,苍髯叶脩脩。
五峰迎人来,冷逼台殿秋。
石泉出云中,引入舍下流。
缘源至岩口,岩底鱼可钩。
天昏碧溪去,果熟青猿偷。
草树不尽识,自起诗人羞。
溅溅涧水浅,苒苒菖蒲稠。
菖蒲花已晚,菖蒲茸尚柔。
灵根采九节,试共野僧求。
逡巡能致之,衰疾无甚忧。
昔闻有释子,渡江用杯浮。
栖心向兹地,埋骨在林陬。
驳阴漏斜光,徒欲穷巅幽。
夜还南陵郭,几落猛虎喉。
“天昏碧溪去,果熟青猿偷”的上一句是缘源至岩口,岩底鱼可钩;“天昏碧溪去,果熟青猿偷”的下一句是草树不尽识,自起诗人羞。该诗句出自梅尧臣的作品《游隐静山》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/58171_11.html
河上纬萧人,女归又织苇。
相与为蚕曲,还殊作筠篚。
入用此何多,往售获能几。
愿丰天下衣,不叹贫服卉。
梦谷浮船稳且平,泊登冈顶看茶生。
始从官属二三辈,时听春禽一两声。
鹿车几两马几匹,轸建朱幡骑彀弓。
雨过短亭云断续,莺啼高柳路西东。
吕梁水注千寻险,大泽龙归万古空。
莫问前朝张仆射,毬场细草绿蒙蒙。
长忆江海间,龙鸣向寒水。
蔼蔼苍渚空,悠悠白云起。
是时在渔舟,放溜看未已。
今来居洛阳,埃壒生蹄轨。
羡君兹日心,怊怅聊徙倚。
暗惊料峭寒,春雪兼春雨。
知胜早朝人,閒眠不开户。
丘壑岂无容,泥涂还自取。
谁吟何逊诗,不觉逢逢鼓。