洞门界飞流,白日生雷风。
石髓无古今,钟乳尽玲珑。
岩泉日穿穴,点滴成洼窿。
中央若累棋,狡狯造化功。
颓灶倚青壁,中夜丹砂红。
眷彼遗世翁,于今悟参同。
壁间题字人,岁月何匆匆。
巨碑亦笏立,文词竞豪雄。
中间岑襄州,颇擅语句工。
岂其南阳裔,源流故难穷。
此洞与鲁池,望望江流通。
昔是仙灵宅,今为豺虎丛。
太息下山麓,风健孤帆东。
“岑公昔学道,遗迹空山中”的下一句是洞门界飞流,白日生雷风。该诗句出自王士禛的作品《岑公洞》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/65178_1.html
竹册亲颁异姓王,归来封事动明光。
尽教乞与丹青手,写作灵槎著日傍。
两炬残更里,乱山高复低。
疾风吹白雨,折坂下青泥。
诘屈穿牛角,纵横印虎蹄。
廿年馀战骨,何处听荒鸡。
路近双流县,萦纡一径斜。
鸡鸣深竹里,暝色几人家。
日暮寒云合,城荒野蔓遮。
愁将蓬鬓色,绝域老霜华。
碧天云晚。
绿梧小院。
帘额花轻,烟眉柳断。
珠泪裹寄谁传。
渍红绵。
愁多自觉春相惹。
怕相舍。
则索厮守也。
红窗刀尺初罢。
银汉西斜卜灯花。
飞瀑落长虹,登临见禹功。
山围巴子国,苔没夏王宫。
峒俗乌蛮近,畬耕白帝同。
渝州天堑地,感慨大江东。