洞门界飞流,白日生雷风。
石髓无古今,钟乳尽玲珑。
岩泉日穿穴,点滴成洼窿。
中央若累棋,狡狯造化功。
颓灶倚青壁,中夜丹砂红。
眷彼遗世翁,于今悟参同。
壁间题字人,岁月何匆匆。
巨碑亦笏立,文词竞豪雄。
中间岑襄州,颇擅语句工。
岂其南阳裔,源流故难穷。
此洞与鲁池,望望江流通。
昔是仙灵宅,今为豺虎丛。
太息下山麓,风健孤帆东。
“太息下山麓,风健孤帆东”的上一句是昔是仙灵宅,今为豺虎丛。该诗句出自王士禛的作品《岑公洞》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/65178_14.html
中旨频传内大臣,龙眠学士命重申。
捧觞跪起华裀上,蘋末风来散酒鳞。
早读神僧传,缅希志公迹。
剑水踪已遥,钟山事成昔。
岂知常白峰,留此千年石。
鸟爪带铜绿,镜面莹藓碧。
磨灭开元碑,虫鸟纷难译。
披萝究遗文,剥苔理残画。
断阙发闻见,樵牧增叹惜。
陆铭圯寒冢,王碑委荒僻。
庐陵傲珠犀,东武比博弈。
沦弃多名珍,何惮穷钩索。
一勺醴泉冰,供此风雨夕。
鸳鸯湖上水漪漪,黄入东风柳渐垂。
湖里鸳鸯湖畔柳,送侬归处足侬思。
清晨越南涧,毕景来东林。
石径入幽阒,稍闻钟磬音。
禅房鸭脚古,别院桫椤阴。
春夕月复佳,微云灭遥岑。
山气自蓊郁,天宇亦森沉。
道人澹相对,松风洒衣襟。
夙怀清净退,因识妙明心。
寂寥无可说,请君张玉琴。
湖海须眉在,宁忘社稷雠。
张公琴酒客,能辨杀闾丘。